“Cái gì? Ba! Ba điên rồi sao, Sở Vĩnh Du khủng bố cỡ nào, chúng ta đều tận mắt chứng kiến, ba bây giờ vậy mà muốn lợi dụng anh ta đến ngăn Tiên Thiên võ giả có khả năng sẽ xuất hiện của nhà họ Lục? Mạng của ông nội không cần rồi sao?”
Phùng Đóa từ chỗ Sở Vĩnh Du và Bạch Ông uống rượu đi ra, nghe hết lời của ba cô ta, hai tay trực tiếp ôm đầu, cả người đều không ổn rồi.
“Con gái, ba sao có thể dám lợi dụng Sở Vĩnh Du, đó không phải đang yên đang lành cho ra đẻ kịch cho gia đình hay sao, ba tìm con tới, chính là muốn bảo con nghĩ cách, dù sao trong chúng ta, con xem như tiếp xúc với Sở Vĩnh Du nhiều nhất.”
Do dự một lát, Phùng Đóa coi như bình bĩnh lại, trầm giọng nói.
“Nói thật, con tuy không dám nói hiểu rõ Sở Vĩnh Du, nhưng tiếp xúc trong thời gian ngắn, anh ta là loại người bạn cứ nói thẳng cái gì cũng dễ nói, nhưng nếu như muốn giở thủ đoạn, ngược lại sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng, con đi vào thử.”
Mới xoay người đi chưa được mấy bước, Phùng Đóa lại dừng lại, sau đó nói.
“Ba, ba nhất định phải bảo đảm mấy người của nhà họ Lục kia không thể mở miệng nói ra sự thật, nếu không nếu như Sở Vĩnh Du thật sự chiếm thế thượng phong, bọn họ chắc chắn cũng sẽ cá chết lưới rách.”
Phùng Diệu Dương gật đầu.
“Yên tâm đi con gái, mấy người đó đều không phải là võ giả, một tay bắn tỉa thì có thể xử được.”
Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633093/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.