Chương trước
Chương sau
Chiếc xe Rolls Royce chạy đầu tiên dường như là đang thanh tẩy, sau khi đụng hư mấy chiếc xe thể thao rồi mới dừng lại, từ trên đó có mấy người áo đen bước xuống.
Cùng lúc đó chiếc Rolls-Royce thứ ba cũng mở cửa xe ra, người xuất hiện là hai người già, nhìn bộ dạng có lẽ là sinh đôi.
Hai người già này đi đến bên cạnh chiếc Rolls-Royce Phantom, mấy người áo đen mới mở cửa xe ra.
Ở bên trong có một người đàn ông bước xuống, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt tùy ý quét nhìn, không có một người nào dám đối mặt với ông ta, khí tràng thật sự vươn xa một trăm mét có hơn.
Nhìn thấy người này xuất hiện, Bạch Khảm và Thượng Quan Yến Nhi trở nên điên rồi, nhất là Bạch Khảm, hận không thể cho mình hai cái tát, hai cái đùi đều điên cuồng run rẩy.
“Chú Thượng Quan, cháu..."
Bạch Khảm sợ sắp khóc, tại sao ở một nơi nhỏ bé như thành phố Ninh, tộc trưởng Nam Cung Vô Phong của gia tộc Nam Cung lại xuất hiện ở đây, đây gần như là chuyện không thể nào.
Đừng nói đến đụng mấy chiếc xe thể thao, cho dù có đánh gãy chân của Bạch Khảm anh ta thì ba của anh ta còn phải cười làm hòa đến nó xin lỗi với Nam Cung Vô Phong.
Nhưng mà Nam Cung Vô Phong lại trực tiếp không thèm để ý đến Bạch Khảm, trực tiếp đi về phía Sở Vĩnh Du.
Nam Cung Lâm đi theo ở phía sau, ném một tờ chi phiếu ở trên mặt của Bạch Khảm.
“Tiền bồi thường xe của cậu, Bạch Khảm, sau này nhớ quản tốt cái miệng của mình.”
Lúc này tâm trạng của Nam Cung Lâm vô cùng không tốt, đương nhiên cũng sẽ không cười một cái với Bạch Khảm, người chẳng có quan hệ gì.
Anh ta tuyệt đối không ngờ tới Nam Cung Vô Phong, ba của mình là một quái vật khổng lồ như thế này lại thật sự đồng ý với yêu cầu của Sở Vĩnh Du, tự mình hạ mình đến đây tìm.
Kiểu như vậy, chuyện Sở Vĩnh Du phải thừa kế gia tộc Nam Cung là chuyện đã chắc như đinh đóng cột, mặc dù còn phải qua một cửa, mà Nam Cung Vô Phong cũng đã đồng ý để anh ta và Sở Vĩnh Du cạnh tranh với nhau, đồng thời anh ta cũng có lòng tin là anh ta sẽ thắng được Sở Vĩnh Du, nhưng mà trong lòng của anh ta lại không vui chút nào.
“Chú Thượng Quan.”
Thượng Quan Yến Nhi kịp phản ứng lại, vội vàng cung kính chào hỏi, lúc đầu Nam Cung Vô Phong mặt không biểu cảm lại mỉm cười nhìn sang.
“Yến Nhi cũng ở đây đó à, gần đây sức khỏe của ông nội cháu còn tốt chứ?”
Thượng Quan Yến Nhi vội vàng nói.
“Ông nội của cháu vẫn khỏe, ông ấy con còn nhớ tới kỳ nghệ của chú, muốn có thời gian đàm luận với chú một chút.”
Gật gật đầu, Nam Cung Vô Phong cười nói.
“Ừm, chú có thời gian sẽ đến đó.”
Đây chính là sự chênh lệch, tại sao Nam Cung Vô Phong đối với Bạch Khảm lại làm như không thấy, lúc nói chuyện với Thượng Quan Yến Nhi lại giống như là Bạch Khảm liều mạng theo đuổi Thượng Quan Yến Nhi, bởi vì ông cụ Thượng Quan vẫn còn khỏe mạnh, người đó cũng là một nhân vật vô cùng khó lường, chỉ cần có ông cụ ở đó, thế thì địa vị của gia tộc Thượng Quan làm cho rất nhiều người phải nịnh bợ.
Mặc dù Nam Cung Vô Phong không cần, nhưng mà duy trì mối quan hệ tốt đẹp nhất định vẫn rất cần thiết.
Lúc này rốt cuộc Nam Cung Vô Phong cũng đã nhìn về phía Sở Vĩnh Du, mở miệng nói.
“Tôi đến đây rồi, nói chút chuyện?”
Trong lòng của Sở Vĩnh Du cũng dao động, cũng thật sự không ngờ tới Nam Cung Vô Phong thế mà lại thật sự tự mình đến đây tìm anh, mặc kệ người này khí độ hay là có suy nghĩ gì khác, anh đã nói người ta làm được thì anh có thể nói một chút.
“Có thể.”
Vẫy vẫy tay với Đồng Ý Yên, Sở Vĩnh Du ôm Hữu Hữu vào trong ngực của mình, lập tức nói với Hà Tiểu Mông.
“Tiểu Mông, chỉ cần tình cảm của hai người chưa từng xuất hiện sứt mẻ, có làm chuyện lớn đến cỡ nào, anh rể mãi mãi cũng sẽ là hậu phương cho cậu.”
Hà Tiểu Mông gật đầu liên tục, kích động nói không nên lời.
Người anh rể này của mình chẳng những có năng lực võ cao siêu, hiện tại thế mà còn quen biết với nhân vật lớn dọa Bạch Khảm trắng bệch cả mặt, ngày tháng anh ta với Thượng Quan Yến Nhi có thể quang minh chính đại ở bên nhau dường như có thể đến trước thời hạn.
Về phần Đồng Ý Yên, cô không biết Nam Cung Vô Phong, cho nên trong lòng cũng không gợn sóng.
Sau khi chiếc Rolls Royce đi rồi, Bạch Khảm tức giận trừng mắt nhìn Hà Tiểu Mông, sau đó đỡ người đàn ông trung niên kia đi khỏi.
Nếu như phía sau Hà Tiểu Mông đã có sự ủng hộ của gia tộc Nam Cung, đúng là anh ta phải từ bỏ Thượng Quan Yến Nhi, nhưng mà nói như thế nào thì trước tiên cũng nên tìm Nam Cung Lâm để hỏi thăm tin tức một chút, xem xem rốt cuộc gia tộc Nam Cung với người anh rể của Hà Tiểu Mông có mối quan hệ như thế nào.
“Tiểu Mông, anh rể của anh... thật sự là thần luôn đó, chẳng những võ lực cao siêu như vậy, hơn nữa còn quen biết với chú Nam Cung Vô Phong, đây chính là tộc trưởng gia tộc Nam Cung đó, so với gia tộc của chúng em còn lợi hại hơn nhiều. Ông nội của em cũng đã từng nói Nam Cung Vô Phong chính là người ưu tú nhất mà ông ấy đã từng gặp trong nhiều năm như thế, không có người thứ hai.”
Hà Tiểu Mông sờ sờ ót.
“Yến Nhi, thật ra thì... anh với anh rể của anh đã nhiều năm rồi không gặp nhau, ngày hôm qua mới gặp lại một lần. Được rồi, vết thương của anh cũng không có gì đáng ngại, tìm một chỗ để anh kể cho em nghe truyền kỳ của anh ấy, em tuyệt đối sẽ giật nảy cả mình.”
Ở một bên khác, chiếc Rolls Royce chạy tới tiểu khu Đông Thành, xe dừng lại, Đồng Ý Yên ôm Hữu Hữu đi vào trong biệt thự, trên một chiếc xe trong số đó chỉ có Nam Cung Vô Phong và Sở Vĩnh Du ngồi trong đó.
Kể từ lúc hai người bước lên xe đến bây giờ cũng không nói một câu nào, Nam Cung Vô Phong thì đánh giá Sở Vĩnh Du.
“Không hổ cái danh Chiến Thần Địa Ngục, danh phù kỳ thực, có thể nói nội liễm không phát, trong ánh mắt âm trầm mang theo vẻ tinh tế, người trẻ tuổi như thế này rất hiếm gặp.”
Rốt cuộc Nam Cung Vô Phong cũng đã mở miệng, Sở Vĩnh Du bật cười lắc đầu.
“Lời mà tôi từng nói, tôi sẽ không đồng ý, ông có thể đi kiểm tra dna, nhưng mà tôi thật sự không muốn kế thừa một gia tộc mà mình không có bất cứ tình cảm nào, chắc là ông có thể nhìn ra.”
Khóe miệng của Nam Cung Vô Phong nâng cao.
“Đương nhiên, Sở Vĩnh Du, cậu phải biết gia tộc đỉnh kim tự tháp ở toàn bộ nước R như là gia tộc Thượng Quan của chúng tôi đều có một vài bí mật gia tộc, đều có những góc khuất của gia tộc, nếu như cậu kế thừa, mấy thứ đồ nông cạn như tiền tài mỹ nữ, tôi biết là cậu không hứng thú, nhưng mà lại có thể tăng thêm thuận lợi cho con đường võ giả của cậu, cậu có hiểu ý tôi không?”
Điểm này ngược lại Sở Vĩnh Du cảm thấy hơi bất ngờ, trở thành Tiên Thiên võ giả, con đường tiếp theo phải đi như thế nào anh vẫn còn chưa nghĩ tới, cũng là lúc trước sư phụ đã từng nói sau khi trở thành Tiên Thiên võ giả thì sẽ đi tìm anh, đến lúc đó sẽ thông báo một chút.
Kế thừa hay là không kế thừa gia tộc Nam Cung, vẫn nên hỏi ý kiến của sư phụ cái đã.
“Nếu như xét nghiệm DNA không sai, cho tôi nửa năm để suy nghĩ.”
Nghe thấy câu nói này của Sở Vĩnh Du, Nam Cung Vô Phong nở nụ cười.
“Cảm ơn, cảm ơn cậu đã cho Nam Cung Vô Phong tôi có mặt mũi này, trong mắt của tôi tự mình đến đây một chuyến có thể nhận được đáp án này của cậu đã tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của tôi.”
Hơn hai tiếng đồng hồ sau, trên bầu trời có một chiếc máy bay trực thăng tư nhân, Nam Cung Vô Phong nhìn đám mây ở bên ngoài cửa sổ, Nam Cung Lâm ngồi ở cách đó không xa.
Lúc này có một người già đi đến, vui mừng nói.
“Ông chủ, kết quả DNA đã có rồi, Sở Vĩnh Du đúng là huyết mạch của gia tộc Nam Cung.”
Cầm kết quả nhìn thoáng qua, Nam Cung Vô Phong không vui không buồn, lại nhìn ra ngoài cửa sổ một lần nữa.
Sở Vĩnh Du, nếu như cậu thật sự là huyết mạch thế hệ sau này của gia tộc Nam Cung, vậy thì tôi cho cậu có thời gian nửa năm, nhưng mà điều kiện tiên quyết là những phiền phức mà vợ của tôi tìm cho cậu, cậu có thể yên bình vượt qua, bà ấy làm chuyện hung ác, có đôi khi trí thông minh sẽ xuống con số không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.