Về phần Lục Côn, sau khi từ biệt Sở Vĩnh Du liền đi tìm Báo Đốm, bây giờ địa vị của Báo Đốm đã không thể so sánh nổi, Lục Côn qua đó có thể lấy được không ít chỗ tốt.
Vào nhà, không khác gì Sở Vĩnh Du phỏng đoán, Nam Cung Lâm đang ngồi trên ghế sofa, chỉ có một mình anh ta chứ không có bất kỳ người nào đi theo, Tư Phu và Đồng Thế Tân đang tiếp đãi.
"Vĩnh Du con về rồi."
Tư Phu nói, Nam Cung Lâm cũng đứng lên, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, còn Đồng Thế Tân thì vội vàng đi tới lôi kéo Sở Vĩnh Du nhỏ giọng nói.
"Vĩnh Du, có chuyện gì vậy?"
"Không có việc gì đâu ba, để con xử lý."
Anh đi đến bên cạnh Nam Cung Lâm, sau đó nói.
"Có chuyện gì vậy?"
Nam Cung Lâm cười nói.
"Tôi đã nói chuyện của Trương Hằng cho ba tôi biết, cũng chính là gia chủ hiện tại của gia tộc Nam Cung Nam Cung Vô Phong, ông ấy nói anh không làm gì sai, cái hộp này cứ coi như là tấm lòng của ông ấy, hi vọng Vĩnh Du anh có thể đồng ý làm xét nghiệm ADN."
Nam Cung Vô Phong? Sở Vĩnh Du hơi buồn cười, sư phụ mình tên là Vô Phong Tử, thật là trùng hợp.
Nhưng Nam Cung Vô Phong cũng rất rộng lượng, Trương Hằng bị giết cũng không so đo, không biết có thật lòng hay không.
Nhìn thoáng qua chiếc cặp da màu đen ở trên bàn, anh có thể khẳng định bên trong chắc chắn không phải là tiền, gia tộc Nam Cung ra tay sao có thể là những thứ dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633031/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.