Địa chỉ do Ngụy gia gửi đến là một nhà hoàg Hoa Viên trên tỉnh. Dù sao nhà họ Ngụy cũng là gia đình quyền quý đứng đầu tỉnh, muốn xin lỗi cũng không thể thiếu được nghi thức và xa hoa.
Xe đến nơi, ba người bước vào. Cho dù Đồng Hiểu Tiêm rất tò mò không biết vì sao Vân Thủy Dật cũng đi cùng, nhưng cô ta biết điều gì đó, vẫn không dám hỏi nhiều.
Bọn họ đi vào một gian phòng Vip lớn. Ngụy gia và Ngụy Manh Manh đã chờ sẵn.
Ngụy Thiên vừa nhìn thấy Sở Vĩnh Du bước vào đã lập tức chấn động. Bởi vì trong đầu ông ta bất giác nhớ lại bóng lưng hiu quạnh của Văn Đào Tử sau khi bị một ngón tay làm cho tàn phế. Chẳng ai muốn trở thành một Văn Đào Tử tiếp theo.
"Ngài Sở."
Ngụy gia lên tiếng chào. Sở Vĩnh Du làm như không nhìn thấy, ngồi luôn xuống ghế.
"Xin lỗi đi."
Phần mở đầu đơn giản. Ngụy Manh Manh đứng bên kia ít nhiều lại thấy không phục. Cô ta là con gái gia đình danh giá, còn có thân phận người nhà họ Ngụy, cả tỉnh thành, à không, cả tỉnh Hương hầu như không có ai dám trêu chọc cô ta. Cô ta đi tới đâu mà chẳng được mọi người vây quanh khác nào các vì sao vây quanh mặt trăng. Nhưng bây giờ, cô ta lại phải xin lỗi một kẻ tầm thường ở thành phố Ninh, cô ta có thể thoải mái mới lạ đấy.
Nhưng nghĩ đến lời ba mình nói lúc đến đây, lúc này cô ta đành cắn răng nói.
"Đồng Hiểu Tiêm, xin lỗi, tất cả đều là lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633005/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.