Biệt thự Tống Gia.
Lăng Tuấn ngồi trên chiếc ghế dựa bằng gỗ đàn hương được chạm trỗ cầu kỳ, mi tâm nhíu chặt, cẩn thận đọc hết những tập hồ sơ dày cộm đã được để sẵn trên chiếc bàn kiếng bằng pha lê sang trọng. Sau khi đọc xong tập hồ sơ cuối cùng, anh lấy tay xoa xoa một bên thái dương của mình rồi thở dài đan hai bàn tay vào nhau nghiêm cẩn sắp xếp những thông tin mà hơn mười năm trời mình thu thập được kết hợp với những thông tin mình vừa được xem sau đó thở mạnh một hơi:
“ Cuối cùng mình đã tìm được đáp án rồi! … “ – Lăng Tuấn chép miệng khẽ lên tiếng.
Anh hít sâu một hơi mới đứng dậy mở cửa phòng bước ra bên ngoài.
Bên ngoài phòng khách của Tống Gia lúc này tập hợp khá nhiều nhân vật, khi nhìn thấy anh bước ra từ phòng sách, tất cả mọi người đều trao cho anh những ánh mắt thân thiết như nhìn thấy người thân, trên môi là những nụ cười xuất phát từ những tình cảm chân thật mà không phải là những nụ cười xã giao hay những nụ cười ẩn chứa mưu mô cùng thủ đoạn mà mười mấy năm qua anh nhìn thấy. Lăng Tuấn nghiêng mình cúi đầu như một lời chào bày tỏ sự kính trọng đối với tất cả những người đang có mặt trong phòng.
“ Nếu con không ngại, chúng ta sẽ gọi con như đúng cái tên mà chính ba mẹ con đã đặt cho con, ý con như thế nào? “ – Tống Quốc Vũ vẫy tay ra hiệu cho Lăng Tuấn bước lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-cua-nu-phu/2220603/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.