Chương trước
Chương sau
“ Xin chào Đường tiểu thư, cô lại vào chăm sóc cho Đường lão gia a! “ – Y tá Thẩm đứng cúi người lên tiếng chào hỏi cô gái xinh đẹp ăn mặc cực kỳ sành điệu vừa tiến đến.

“ Chào y tá Thẩm, hôm nay lại đến ca trực của chị sao? “ – Đường Bảo Nhi nở nụ cười tươi tắn thân thiện chào hỏi.

“ Vâng ạ! … Đường tiểu thư cô có thể cho bé em họ của tôi xin chữ ký được không? … Nó rất ngưỡng mộ Đường tiểu thư lắm đó! “ – Y tá Thẩm rón rén mở lời.

“ Tất nhiên là được! … Chị vào phòng bệnh của ba tôi ngồi chơi một lát, tôi vào cất túi xách rồi sẽ ký tặng em nó ngay! … “ – Đường Bảo Nhi tươi cười đáp lại.

Đường Bảo Nhi xoay người đi vào căn phòng bệnh sang trọng dành riêng cho Đường Tín, cô ta nhanh chóng tiến đến một chiếc kệ bằng gỗ, sau khi để túi xách vào kệ cô ta quay sang nhìn cô y tá đang đứng khép nép thân thiện nói:

“ Y tá Thẩm em họ của chị tên gì để tôi ghi thêm vài dòng tặng cô bé! “

“ Đường tiểu thư cô quả thật rất tốt a! … Thời buổi này tìm đâu ra được một diễn viên vừa tài năng xinh đẹp lại vừa hòa nhã thân thiện như cô kia chứ? “ – Y tá Thẩm cảm động lên tiếng nói.

“ … Chị đừng nói như vậy! … Tôi không dám nhận đâu! “ – Đường Bảo Nhi vui vẻ chuyện trò.

“ À, nghe nói bác sĩ Đường bị mất tích mấy ngày nay … không biết bây giờ chủ tịch Tô đã tìm được cô ấy chưa? “ – Đường Bảo Nhi như vừa nhớ ra chuyện gì đó vội vàng lên tiếng hỏi, theo đó là thái độ quan tâm lo lắng.

“ … À! … Nghe đâu chủ tịch đã tìm được cô ấy rồi … nhưng hình như tình hình sức khỏe của cô ấy không được tốt. Tôi nghe nói một số bác sĩ  vừa được chủ tịch triệu tập để chẩn đoán cho cô ấy… Y tá Hạ còn nói cô ấy nhìn thấy bác sĩ Đường nằm ở phòng điều trị cách ly chuyên dành cho những bệnh nhân sử dụng chất kích thích, tay chân đều bị cột vào thành giường nữa đó! “ – Y tá Thẩm nhỏ giọng thì thầm.

“ Thật là tội nghiệp! … Không biết hung thủ bắt cóc cô ấy đã bị bắt chưa? … Để những tên tội phạm như vậy ở bên ngoài thực sự rất đáng lo ngại! “ – Đường Bảo Nhi sợ hãi hỏi tiếp.

“ … Chuyện này tôi không biết rõ nhưng chủ tịch Tô vừa ra thông báo cho hộ lý ở dãy phòng điều trị chấn thương chuẩn bị một căn phòng cách ly … hình như có một thanh niên bị thương nặng vừa được cấp cứu xong chuyển vào đó … Chủ tịch Tô thậm chí còn ra chỉ thị khi nào hắn ta tỉnh lại lập tức thông báo cho chủ tịch, bên ngoài căn phòng đó cũng có cảnh sát mặc quân phục thay ca canh gác nữa! “ – Y tá Thẩm nhíu mày khẽ nói.

“ Ồ! … Mấy ngày gần đây tôi vào thăm ba tôi nhưng lại không thấy bóng dáng của Trác tiểu thư vào thăm bệnh … nhưng lại thấy hai vị tiểu thư Lâm gia và Diệp gia ra vào phòng bệnh của Trác lão gia a! “

“ … Trác tiểu thư vì chuyện của bác sĩ Đường mà lo đến mất ăn mất ngủ, sức lực đâu mà vào thăm nom Trác lão gia cùng phu nhân!? … Nói ra mới nói cái cô bác sĩ Đường Tâm kia đúng thật là sao chổi chuyển thế a! Những người thân cận với cô ta không có một ai gặp may mắn hay được sống yên ổn hết! “ – Y tá Thẩm bĩu môi phát biểu cảm nghĩ.

Đường Bảo Nhi cười cười rồi cúi đầu ký tên vào một tấm hình của mình, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng:

“ … Tôi ký xong rồi! … Cảm ơn chị đã dành thời gian tán gẫu với tôi … nhiều lúc vào đây tôi không tìm được người để thoải mái chuyện trò, buồn muốn chết luôn đó! “ 

“ Đường tiểu thư cô đừng khách sáo, người tốt như cô chắc chắn sẽ được gặp một người đàn ông xứng đáng với cô! “ – Y tá Thẩm dịu dàng an ủi.

“ Cám ơn chị! “ – Đường Bảo Nhi cảm động lên tiếng.

Đường Bảo Nhi đứng tựa lưng vào cánh cửa sau khi nhìn thấy cô y tá họ Thẩm đi thật xa lập tức đóng cửa phòng bệnh của Đường Tín lại rồi chậm rãi đi dọc theo dãy phòng bệnh dành cho bệnh nhân VIP đi đến một căn phòng có cánh cửa bằng  gỗ màu hổ phách bóng loáng nhẹ nhàng mở cửa nhìn vào bên trong, khi nhìn thấy bên trong phòng bệnh không còn bóng dáng của Trác Tần và vợ của ông, cô ta nhoẻn miệng cười khẩy:

“ Tô Cẩn Hiên, anh xem Đường Bảo Nhi tôi là ai kia chứ? … Các ngươi quả thật đã xem thường bản lĩnh của Đường Bảo Nhi này rồi a! “

Đường Bảo Nhi lại bày ra vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên như một người nhà bệnh nhân nhàn rỗi đi dạo một vòng thăm thú xung quanh rồi trở về phòng bệnh của Đường Tín, cô ta khóa cửa phòng, mở TV rồi vào nhà vệ sinh gọi điện thoại.

“ Bác Ngạo, con đã điều tra ra được bọn người Tô Cẩn Hiên đang có một âm mưu nào đó. Thông tin Đường Tâm đang nằm ở phòng cách ly chắn chắn là mồi nhử vì bọn họ đã chuyển Trác Tần và vợ ông ta đến nơi khác rồi … Vâng ạ, con sẽ gửi sơ đồ bố trí của bệnh viện K cho bác ngay ạ! … Hẹn gặp lại bác! “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.