"Đủ rồi".
Thấy Lý Hoài Sơn tự tát mình đến mức sưng vù mặt mũi lên, Trần Triệu Dương hô to.
"Không cám ơn anh tôi đi mau lên", Giang Tử Phong trợn mắt lườm Lý Hoài Sơn.
"Cám ơn cậu Trần, cám ơn...", Lý Hoài Sơn nói liên thanh.
Dương Lệ líu lưỡi nhìn cảnh tượng này, đến bây giờ cô ấy vẫn không thể tin được rằng đây là sự thực.
"Nhà hàng kiểu Pháp này là của cậu hả?"
Lúc này Trần Triệu Dương mới hỏi Giang Tử Phong.
"Đúng thế, cũng khá ok đúng không? Em từng đi du học Pháp mấy năm, trùng hợp thích ăn nên em đã mở theo đúng khuôn mẫu của nó", nhắc đến chuyện này, Giang Tử Phong đắc ý nói: "Những người từng tới đây ăn đều nói đây là nhà hàng kiểu Pháp chính thống nhất".
"Vẫn thiếu một thứ".
Trần Triệu Dương nói.
"Thiếu thứ gì?"
"Ở Hoa Hạ mà cậu không chuẩn bị đũa thì có phải là một thiếu sót không?" Trần Triệu Dương hỏi.
Lúc Trần Triệu Dương nói ra câu này, không ít người dè bỉu anh.
Cầm đũa ăn cơm Tây thì mất hết thể diện.
Nhất là với những người hiểu rõ về Giang Tử Phong, bọn họ cảm thấy đề nghị này của Trần Triệu Dương nhất định sẽ làm cậu ấy nổi giận.
Từ trước tới nay Giang Tử Phong luôn chạy theo ẩm thực chính thống của Pháp, nhất định sẽ không cho thứ đồ nửa nạc nửa mỡ đó vào.
Dương Lệ cũng không nhịn được kéo Trần Triệu Dương lại nhắc nhở.
"Anh nói đúng lắm".
Nhưng nằm ngoài dự liệu của mọi người, Giang Tử Phong không hề tức giận, ngược lại còn cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1774841/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.