*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nam Cung Yến đứng trước cửa sổ bằng kính trong
phòng làm việc.
Cô nhìn thấy Trần Triệu Dương bị Dương Lệ kéo lên
xe.
Lông mày của cô nhíu chặt lại.
Một lát sau, cô gọi điện thoại nội bộ, bảo thư ký Ninh
Tĩnh của mình vào.
“Tổng giảm đốc Nam Cung, có chuyện gì vậy ạ?”
Ninh Tĩnh vào phòng rồi hỏi.
“Cô gửi giấy cảnh cáo cho tôi".
Nam Cung Yến nói lạnh lùng.
“Gửi cho ai ạ?”, Ninh Tĩnh hỏi.
“Trần Triệu Dương”.
“Trần Triệu Dương? Người bảo vệ đó ạ?”, Ninh Tĩnh
hơi sửng sốt. Cô ta còn tưởng rằng Nam Cung Yến muốn
cảnh cáo quản lý nào đó, nhưng không ngờ lại muốn
cảnh cáo một bảo vệ nhỏ nhọi.
“Đúng thế”, Nam Cung Yến nói lạnh lùng: “Nói rằng
anh ta đến trễ về sớm, nếu có lần sau sẽ bị duối việc, đến
lúc đó chính cô đưa cho anh ta”.
“Vâng, tôi biết rồi”, Ninh Tĩnh gật đầu nói.
Lúc rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, Ninh
Tĩnh vẫn cảm thấy khó tin.
Tổng giám đốc Nam Cung có địa vị cao lại muốn gửi
giấy cảnh cáo cho một bảo vệ nhỏ nhoi, đúng là chuyện
lạ đời.
Mặc dù Trần Triệu Dương không muốn chút nào,
nhưng Dương Lệ vẫn kéo anh tới quảng trường Vạn Đạt
lớn nhất thành phố Nam Hải.
Vừa tới quảng trường Vạn Đạt là Dương Lệ lập tức
điền cuỗng mua sắm.
Trần Triệu Dương đi theo sau làm cu ly xách túi.
Chưa tới một tiếng là hai tay của Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1774836/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.