“Anh Dương, tại sao Chủ tịch Nam Cung muốn thăng chức cho anh lên phó tổng giám đốc anh lại không làm chứ?”
“Đúng thế, cơ hội tốt như thế mà anh lại từ chối, đúng là lãng phí của trời”.
Giải quyết xong chuyện của Tất Văn Bách rồi, mọi người đều quay lại phòng bảo vệ, lúc này đám người Hồ Đại Quân đều vây quanh Trần Triệu Dương hỏi liên thanh.
Trần Triệu Dương ngồi giữa thì chỉ cười và nói: “Lẽ nào các người không nhìn ra đây là một cái bẫy sao?”
“Không”.
“Bẫy, anh nói là chủ tịch muốn dùng chiêu mật ngọt chết ruồi với anh sao?”
“NO, NO!”, Trần Triệu Dương lắc lắc ngón tay, nói: “Xem ra các người thực sự không hiểu”.
“Anh Dương, giải thích đi”.
Đám người Hồ Đại Quân chăm chú nhìn anh.
“Các người nghĩ mà xem, bây giờ chủ tịch thăng chức cho tôi lên phó tổng, nhất định là muốn gả con gái ông ấy cho tôi và giao lại cả tập đoàn cho tôi quản lý, chỉ cần con gái ông ấy gả cho tôi rồi, thì cuộc đời này của tôi liền mất đi mục đích phấn đấu, một người không có mục đích phấn đấu thì có khác gì con cá muối không? Cho nên cái bẫy này là một cái bẫy lớn”, Trần Triệu Dương nói một cách quang minh chính đại: “Tôi chỉ là một thanh niên có ước mơ, không thể lọt bẫy như vậy được”.
Đám người Hồ Đại Quân nghe thấy Trần Triệu Dương nói như thế, đều thầm khinh thường anh.
“Anh Dương, anh nói là chủ tịch sẽ gả tổng giám đốc Nam Cung cho anh sao?”
“Anh thật đúng là không biết xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1774819/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.