“Haiz, phụ nữ đúng là nhẫn tâm, không đặt được phòng ngủ với tôi, giờ lại còn muốn tôi bỏ việc, sau này muốn nuôi tôi rồi buộc tôi phải nghe lời cô sao?”
Trần Triệu Dương bất lực thở dài một hơi, sau đó anh ưỡn ngực tỏ vẻ nghiêm chỉnh nói: “Thôi thì cô đừng tơ tưởng đến nữa, mặc dù cô có khuôn mặt đáng yêu nhưng không thể làm một người đáng yêu được đâu!”
Hả?
Nghe Trần Triệu Dương nói vậy, mấy người đứng cạnh bỗng toát mồ hôi trán.
Bọn họ thật không nhìn ra được Dương Lệ đáng yêu ở chỗ nào.
Dương Lệ cũng nổi giận bừng bừng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu lên sàn đấu, đánh thắng được Đường Võ rồi nói tiếp, đừng có ở đây ăn nói hàm hồ”.
“Nhãi ranh, mau mặc đồ bảo hộ rồi cút lên sàn đấu nhận chết đi”.
Đường Võ chỉ vào mặt Trần Triệu Dương và quát.
Đường Võ hận không thể xé xác Trần Triệu Dương, anh dám nói như vậy với nữ thần của hắn.
“Khỏi cần mặc đồ bảo hộ, bắt đầu luôn đi!”
Dứt lời, Trần Triệu Dương đi lên sàn đấu.
Leo lên trên sàn đấu, Trần Triệu Dương bình thản nhìn Đường Võ, cười nói: “Mau lên đi, đừng làm lãng phí thời gian của mọi người”.
Đám người Hồ Đại Quân trông thấy thái độ này của Trần Triệu Dương thì ai nấy đều ngơ ngác tại chỗ.
“Cậu ta không mặc đồ bảo vệ luôn sao?”
“Chắc là cậu ta từ bỏ luôn rồi”.
Hồ Đại Quân thở dài nói: “Anh Dương, lên đường bình an! Amen...”
Thấy Hồ Đại Quân nói vậy, đám bảo vệ đứng quanh cũng cúi đầu mặc niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1774813/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.