🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dẫu sao cuộc hành trình đầy gian khổ của bọn họ sắp khép lại tại đây...

Diêu Bân đối với những lời này, chỉ muốn giơ tay hỏi: "Khép lại và mở sang trang sách mới ư? Tại sao tôi cảm thấy như nó chẳng những khép lại mà còn lật sang trang kế của đầy rẫy những thứ quái dị, nhỉ? Điêu!"

Lạc Tu đối với những lời phía trên cùng, chỉ muốn giơ tay hỏi một câu: "Tôi vẫn còn phải ăn cỏ sao?"

À ha ha...

Được rồi...

Cụ thể điều quái dị là gì, chúng ta hãy tiếp tục theo dõi để biết thêm chi tiết!

***

Suốt quãng thời gian trèo cây cao.

Đôi khi cảm thấy không ổn thì hai người cùng dừng lại lấy sức, các nhánh cây vô số cũng tiện cho việc ngồi nghỉ mệt.

"Xê mờ nờ, sao tôi thấy càng nghỉ càng mệt nhỉ? Anh có thấy thế không, Lạc Tu?" Con khỉ Bân lau lau mồ hôi trên trán.

Lạc Tu cũng phủi lớp mồ hôi đã bị gió lạnh hong khô.

Kỳ thật, hai hôm nay họ đã cố gắng ra sức để trèo cây, trong người vốn đã tiêu tùng hết nguồn năng lượng thể chất lẫn năng lượng từ cơ thể còn sót lại, vốn không còn chất dinh dưỡng nào tiếp sức điều khiển cơ thể nữa. Bây giờ có vận hết sức để trèo nhanh đi cỡ nào, Thể năng và sức lực cũng không còn đủ dùng mà hoàn thành hết chặng đường lên cao dài đằng đẵng như thế này.

Bân nhà ta cảm thấy bản thân mình như một cục pin, là một cục pin già đã bị moi móc hết tất cả điện tích còn sót lại mỗi vỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-lai-cach-xuyen-ve-thoi-nguyen-thuy-bi-ten-moi-ro-xien/4104611/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.