"Mày nói cái gì?" Lạc Tu hung tợn nắm lấy tóc Diêu Bân kéo ngược lên cao, gương mặt âm hiểm đáng sợ quát nhẹ bắt buộc Diêu Bân lặp lại "mày vừa nói cái gì?"
Diêu Bân bị kéo đau,gắt gao nắm chặt lấy tay Lạc Tu.
Không thể nào!
Hắn đoán sai rồi sao? Thật ra tên Lạc Tu này không phải là rất chán ghét cái bộ lạc này mà ngược lại đã sớm quy thuận Tháp Nhĩ nhưng bề ngoài chỉ là đang giả bộ đối nghịch với Đại Tư Tế?
Là do hắn nóng vội quá rồi?
Diêu Bân nôn nóng sợ mọi chuyện đi ngược lại với ý muốn. Hắn thật sự đã sai rồi sao?
"Nói lại cho tao!" Lạc Tu gầm lên như một dã thú bị chọc giận.
Nuốt nước bọt, thôi thì liều chết một phen vậy!
"Tôi nói,tôi sẽ rời khỏi Tháp Nhĩ anh có đi theo tôi không?!" Diêu Bân trợn mắt,hắn đánh cược một phen này. Nếu mọi chuyện không như hắn nghĩ thì tới đâu hay tới đó đi!
Hai người đối mắt nhau không ai chịu thua ai.
Một người như hung thần ác ma còn một người kiên cường không thua kém.
Diêu Bân ghì chặt lấy cánh tay đeng kéo ngược tóc hắn, từ từ di chuyển lên phía bàn tay của người kia. Hắn dùng sức tách những ngón tay của người kia ra khỏi tóc mình vừa cắn răng nghiến lợi buông từng chữ.
"Tôi sẽ rời khỏi nơi này, nếu anh chấp nhận đi theo tôi...rời khỏi nơi này, thì tôi chắc chắn sẽ cho anh thấy rằng quyết định của anh ngày hôm nay là không sai!!! chúng ta sẽ cùng có lợi...cho tôi mượn sức mạnh của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-lai-cach-xuyen-ve-thoi-nguyen-thuy-bi-ten-moi-ro-xien/4104593/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.