Lúc Mặc Dạ đang vội vàng chạy đến núi Vạn Tang, trên biển Vô Nhai đột nhiên xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, bốn đóa kim liên từ trong biển Vô Nhai xông thẳng lên trời, sau đó thì trên mặt biển Vô Nhai vốn luôn yên bình biết bao năm nay rốt cục đã xuất hiện sóng thần.
Cả mặt biển giống như dựng đứng lên, nước biển đen như mực giống như một tấm màn đen bao phủ tất cả sinh vật trong biển không cho chạy thoát.
Đệ nhất Thần Tướng lần đầu tiên biết được cái gì gọi là tự gây nghiệt không thể sống, mấy ngày qua hắn dẫn Mặc Tích theo, vốn là định khai thác bí mật về bốn tấm thiên bi trên người Mặc Tích.
Nhưng trên người Mặc Tích căn bản không có bất kỳ chỗ kỳ lạ nào. Cho nên, lần này hắn mặc kệ Mặc Dạ, cứng rắn dùng thần trí của mình xâm nhập vào trong thần thức của Mặc Tích.
Đáng lẽ ra với tu vi của hắn, xâm nhập vào thần thức của một Tiên nhân có tu vi thấp hơn hẳn là một việc rất dễ dàng, cho dù là Thiên Tướng có thể tự đóng thần thức thì điều này cũng không làm khó được hắn.
Ai ngờ, thần thức của Mặc Tích khác hẳn so với những gì hắn nghĩ.
Nơi đó cũng được xem như là hai lĩnh vực bóng tối và ánh sáng, trong thần thức của Mặc Tích, một nửa thì kim quang bắn ra bốn phía, bốn đóa kim liên trôi lơ lửng trên bầu trời, vô số Phật tự lớn nhỏ như hạt gạo tản ra ánh sáng rực rỡ chuyển động vòng quanh đóa kim liên theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-kiep-tieu-tien/1543278/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.