Nghe Cung Lâm giải thích xong, Lạc Tiểu Tịch xụt xịt, cảm thấy mình hình như không tức giận nữa.
Ai nha cáu giận nửa ngày nguyên lai là một hồi hiểu lầm!
“Trở về đi?” Cung Lâm ở trên cổ hắn cọ cọ,“Trở về thay quần áo tắm rửa, sau đó ta mang ngươi tới Động Mạn thành ngoạn được không?”
Động, Động Mạn thành?
Nga quá tuyệt, tiểu mập mạp hưng phấn xoay đến xoay đi, chỉ hận không thể bay lên.
“Ha ha, đi thôi.” Cung Lâm vuốt vuốt mũi bé.
“Ân.” Lạc Tiểu Tịch gật gật đầu, vừa định đi đổi giày, đột nhiên lại nhớ tới mình còn chưa tạm biệt đại thúc đẹp trai!
Gọi điện thoại? Ai nha mình đâu có số của hắn.
Lạc Tiểu Tịch thực khó xử, đại thúc đẹp trai đối mình tốt như vậy, mình không thể không từ mà biệt nha!
“Lâm Lâm.” Lạc Tiểu Tịch lại ngồi trở lại trên sô pha,“Nếu không ngươi về trước đi, tối ta sẽ về.”
“Vì cái gì?” Cung Lâm mạc danh kỳ diệu.
“Bởi vì ta còn chưa cùng thúc thúc tạm biệt, như vậy đi rồi thúc thúc sẽ lo lắng.” Lạc Tiểu Tịch nhu nhu cái mũi ăn ngay nói thật.
“Thúc thúc? Thúc thúc nào? Đúng rồi đây là nhà ai a?” Bị bé nhắc mới nhớ, Cung Lâm mới nhớ tới hỏi cái vấn đề này.
“Đây là nhà đại thúc đẹp trai.” Lạc Tiểu Tịch hí mắt cười,“Chính là thúc thúc gặp lúc ở KTV!”
“Cái gì?!” Cung Lâm trợn tròn mắt,“Nhà Mục Thanh?”
“Đúng rồi.” Lạc Tiểu Tịch gật đầu,“Làm sao vậy?”
“Ngươi như thế nào lại chạy đến nhà hắn!” Cung Lâm tức giận.
“Trên đường gặp được, liền cùng hắn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ki-su-truc-ma/559481/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.