Lạc Tiểu Tịch là một hài tử ngoan ngoãn, năm nay mười sáu tuổi, vừa bước chân lên cao nhị.
Bé có gương mặt đô đô toàn thịt, mắt to chớp a chớp, trong nháy mắt đã miểu sát vô số tỷ tỷ xinh đẹp.
Vì thế, Lạc Tiểu Tịch có thể thường xuyên thu được chocolate từ các tỷ tỷ xinh đẹp này.
Ai nha, thật là vui vẻ nha!
Xoay vòng vòng…
Bất quá, gần đây Lạc Tiểu Tịch có chút buồn bực, bởi vì toàn bộ số chocolate của bé đã bị một người tịch thu mất.
“Về sau mỗi ngày chỉ được ăn nhiều nhất là ba thanh.” Cung Lâm đem số chocolate bỏ vào ngăn tủ khoá lại.
“Bốn thanh.” Lạc Tiểu Tịch cò kè mặc cả.
“Hai thanh.” Cung Lâm nhướn mi cười cười.
“…… Vẫn là ba thanh đi.” Lạc Tiểu Tịch thở ngắn thở dài.
Cung Lâm nhìn tiểu hài tử lăn lộn trên tấm thảm, tâm có chút buồn cười.
“Đứng lên đi, ta mang ngươi ra ngoài ăn cơm.” Cung Lâm vỗ đầu bé.
“Không được vỗ a!” Lạc Tiểu Tịch khẩn trương bảo vệ cái đầu của mình. “Tuần sau kiểm tra Vật lý đó. Thật vất vả mới học vào đầu được, vỗ rồi nó bay hết thì làm sao?”
“Lần này có thể đạt điểm trên trung bình không?” Cung Lâm thật nghiêm túc hỏi bé.
“… Ta sẽ cố hết sức.” Thanh âm Lạc Tiểu Tịch rõ ràng yếu đi rất nhiều.
“Cố gắng?!?” Cung Lâm đập bàn: “Ngày hôm qua ta mới giảng lại cho ngươi mấy đề ôn tập, nhanh như vậy đã quên rồi?”
“Khó như vậy, ai mà nhỡ kĩ được a?” Lạc Tiểu Tịch bi phẫn: “Chỉ có biến thái mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ki-su-truc-ma/559464/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.