Cánh tay Lâm Kì vì té cầu thang mà gãy cũng không phải quá nghiêm trọng, cho nên sau một đoạn thời gian đã có thể xuất viện.
“Sau khi xuất viện đến nhà ta ở đi!” Đêm trước khi Lâm Kì xuất viện, Vương Lang ôm y cọ cọ.
“Ta vì cái gì muốn ở nhà ngươi?” Mắt Lâm Kì trợn trắng.
“Ở nhà ta đi, ở nhà ta đi! Ngươi về nhà ta ta đem ngươi làm công chúa mà cung phụng.” Vương Lang đưa tay cam đoan.
“Đi chết đi!” Lâm Kì muốn đuổi người, lại bị hắn đặt ở dưới thân.
“A Kì, ta là nghiêm túc a… Ta nghĩ muốn ở cùng ngươi.” Vương Lang vẫn đang kiên trì.
Lâm Kì có chút xấu hổ muốn quay đầu đi không nhìn hắn nữa, cằm lại bị hắn nắm.
Vương Lang nhìn Lâm Kì dưới thân vẻ mặt khẩn trương, khoé miệng cong lên thành ý cười thản nhiên. Sau đó cúi đầu, chậm rãi hôn lên khoé mắt, bờ môi y, cuối cùng trên xương quai xanh y hạ một cái hồng ấn. Có dấu hiệu này, tiểu ngốc chính là người của mình!
Sau đó của sau đó, Lâm Kì thu dọn hành lý đến ở nhà Vương Lang.
“Tiểu hài tử chính là tiểu hài tử! Mấy hôm trước vừa thấy mặt nhau còn làm ầm ĩ cả lên, bay giờ đã thân thiết như người một nhà rồi a.” Trên bàn cơm, Vương a di cảm khái.
Vương Lang cùng Lâm Kì nhìn nhau cười, ngón tay dưới mặt bàn vụng trộm chạm a chạm.
Buối tối đi ngủ, Vương Lang ôm gối lén lút nhảy vào phòng Lâm Kì ở sát vách.
“Đừng có quậy! Bị thúc thúc ai di phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ki-su-truc-ma/559452/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.