Trở lại phòng, cô ngồi ngây ngốc ở trên giường. Không ai biết cô nghĩ gì hay muốn gì, ngay chính bản thân cô cũng không biết mình muốn gì. Đãbao lần cô tự cảnh tỉnh nhắc nhở bản thân là cô và hắn không có, khôngthể nào có được mối quan hệ như bình thường. Cô và hắn giống như haiđường thẳng song song không có điểm chung. Nhưng sao tim cô đau như thếnày cơ chứ? Nhìn hắn với người khác vui cười mà lòng cô cứ nhói đau. Rời khỏi cái thế giới của riêng mình cô trở về thực tại. Vươn tay mở ngănkéo tủ, cô lấy từ trong đó ra một chiếc hộp được gói vô cùng tinhxảo.Đây là món quà cô tự tay làm tặng hắn-một chiếc khăn quàng cổ. Nhìnnó mà cô thấy bản thân thật nực cười. hai người họ là quan hệ gì? Cô lấy tư cách gì mà tặng quà cho hắn cơ chứ? Người yêu? Không! Cô chẳng làcái gì ngoài một tình nhân cả. Có lẽ hắn đã đối xử quá tốt với cô khiếncô quên mất vị trí của mình. Tỉnh dậy đi Hạ Như Băng, mày không nên trầm mê trong cái ý nghĩ không tưởng đó. Mày phải hận hắn, hận hắn cướp mấtsự trong sạch của mày, giam cầm tự do của mày. Trong đầu thìcứ nghĩ như vậy mà sao nước mắt cô cứ rơi. Xin lỗi! Bản thân cô đã yêuhắn mất rồi. Nhưng cái cô theo đuổi lại là một tình yêu hoàn mỹ nên haychấm dứt từ bây giờ đi. Cô sẽ không bao giờ cho hắn biết cảm xúc thậtcủa mình vì cô biết hắn sẽ khiến cô đau đớn hơn thôi. Bình ổn lại tâmtrạng, cô đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hop-dong-ta-ac-tong-tai-xin-buong-tha-cho-toi/2348313/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.