Trên chiếc giường trắng tinh khôi, người con gái nằm mê man trên giường, trên trán lấm tấm vài giọt mồ hôi. Cô đang sốt.
Lôi Kình ngồi xuống cạnh mép giường, hắn vươn cánh tay to lờn ra vuốt ve gương mặt tái nhợt của cô. Cô rất nhỏ, mặt cô chỉ lớn hơn bàn tay hắn một chút, cái mũi nhỏ, cái miệng nhỏ. Hắn nhìn cô có chút ôn nhu mà ngay cả hắn cũng không nhận ra.
Nếu như cô ngoan một chút thì có lẽ rất nhanh hắn sẽ chán và buông tha cô nhưng bây giờ thì sẽ không.
Hắn cúi đầu hôn lên đôi môi khô nẻ của cô.
- Nhiếp...Nhiếp Thanh...!- trong cơn mê cô gọi tên một người
Hắn đè thấp giọn nói dụ hoặc
- Nhiếp Thanh là ai?
- Nhiếp Thanh, anh đừng đi!- cô nhỏ giọng nỉ non
Gương mặt hắn tối sầm lại. Cô dám ở trên giường hắn nhắc tới tên đàn ông khác. Đây là lý do mà cô không chịu chấp nhận hắn sao?
Cứ nghĩ tới trong lòng cô là hình bóng người khác là hắn thấy có gì đó khó chịu. Cô chỉ là công cụ ấm giường thôi mà sao hắn thấy khó chịu? Thứ hắn cần cơ thể mê người của cô.
Nhưng cô hiện giờ là đàn bà của hắn nên trong cô chỉ được phép có mình hắn. Tính chiếm hữu của hắn không cho phép cô nghĩ về người khác. Hắn đang giải thích cho cảm giác kì lạ trong lòng.
Trước đây dù biết những người phụ nữ kia có lẳng lơ đi chăng nữa, có nhiều đàn ông đi chăn nữa hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hop-dong-ta-ac-tong-tai-xin-buong-tha-cho-toi/2348225/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.