Sau cuộc chiến tàn khốc, Trác Khiêm nằm bất tỉnh trên sàn.
Ào...cả xô nước lạnh rội thẳng vào người hắn.
Mơ màng tỉnh lại,hắn cảm nhận toàn thân đau đớn.
- các người là ai? - hắn suy yếu hỏi
- ông đúng là người hay quên mà. Không nhớ tôi sao, chú Trác- Lôi Kình ngồi xuống trước mặt Trác Khiêm.
Hắn thất kinh
- Ngươi...là.....
- Đúng! Ta là nó- đứa trẻ mà ông hành hạ tới chết đi sống lại. Không ngờ ta còn sống sao?- hắn nói bằng giọng chào phúng.
- Sao ngươi lại ở đây?- Trác Khiêm nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
"Ha...ha..." hắn cười một cách đáng sợ.
- Thật là một câu hỏi ngớ ngẩn! Trước lúc muốn giết ai đó ông nên tìm hiểu kĩ hắn là ai chứ.
- Chẳng...lẽ...ngươi...- hắn hoảng loạn nói không lên lời
" roẹt"...lớp dịch dung trên mặt bị lột ra
- Phải! Lôi Kình là ta và ta là Lôi Kình.Không nhờ phải không? Ông trốn kĩ qúa đấy,nếu không nhờ vụ ám sảt kia ta sẽ rất vất vả lắm đấy!
- Đã rơi vào tay ngươi, muốn chém muốn giết thì tùy.- Trác Khiêm lãnh đạm nói.
- Chậc ...ông dũng cảm lắm! Nhưng rất tiếc làm ông thất vọng. Ta sẽ trả lại ông những gì mà ông đã làm với ta và họ ( mẹ và ông ngoại anh Kình)- hắn tàn ác nói
Ha ha... Trác Khiêm cười lớn
- ta không sai. Mẹ ngươi là ả tiện nhân, dâm phụ. Đã hứa gả cho ta mà còn chạy theo một kẻ lạ mặt để rồi có ngươi,nghiệt chủng! Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hop-dong-ta-ac-tong-tai-xin-buong-tha-cho-toi/2348206/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.