Tôi giúp cậu giữ chỗ
“Hở? Nước Chanh?” Tô Đường nghi hoặc tiếp điện thoại.
“Sao cậu còn chưa đến?”
“? Đến đâu?”
“Tôi đã xếp hàng ở cửa thư viện rồi này, sao cậu còn chưa đến? Tôi ở ngay phía trước.” Trần Chi không để ý tới nghi hoặc của Tô Đường, tự nhìn tự nói.
“Cậu ở phía trước á? Đâu? Tôi không chen ngang được.” Tô Đường vui vẻ ra mặt, tìm kiếm trong đám người phía trước, quả nhiên thấy được Trần Chi ở ngay cần cửa, vẻ mặt không có kiên nhẫn gọi điện thoại cho mình.
“Mau ngậm miệng, chạy đến đây ngay, hay là muốn cho mọi người đều biết cậu chen ngang hả?”
“Nga nga!” Tô Đường chột dạ nhìn xung quanh, vui vẻ chạy tung tăng đến chỗ Trần Chi.
Trần Chi thấy vẻ mặt Tô Đường hoan hỉ chạy về phía mình, giống như ánh mặt trời – sáng lạng chiếu sáng lên cả ngày của mình, bất giác cũng mỉm cười theo.
Tô Đường chạy đến, chen chen chúc chúc đến ngay giữa hàng, đứng trước Trần Chi, mượn anh ngăn cản ánh mắt phẫn nộ oán hận ở phía sau. Chen ngang mà, dù sao cũng không phải hành động quang minh chính đại gì.
“Cậu xếp được chỗ ở trên thế này, đến sớm lắm à?” Tô Đường hỏi.
“Không có gì, bảy giờ thôi.”
“Bảy giờ đã đến, vậy chứ cậu rời giường lúc mấy giờ a?”
“Sáu giờ, sao hả?”
“Không có gì, tôi thuận miệng hỏi thôi.” Tô Đường kỳ thật rất bội phục Trần Chi mỗi ngày sáu giờ đã có thể đứng lên; đối voiwsca mà nói, mùa hè còn đỡ, mùa đông thật hận không thể dính luôn lấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-noi-nho-chut/202721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.