Đúng với dự định ban đầu, Hân Nghiên quay trở lại Thanh Hoa sau khi tốt nghiệp. Sau hơn một năm nỗ lực không ngừng, Hân Nghiên giờ là bác sĩ trưởng khoa điều trị các vấn đề về chấn thương thần kinh, não bộ, cột sống,… Cô cũng chính là nữ bác sĩ trưởng khoa duy nhất của bệnh viện Thanh Hoa.
Ngày qua tháng lại Hân Nghiên ở bệnh viện nhiều hơn là ở nhà. Không phải phòng phẫu thuật thì cũng là phòng cấp cứu. Không phải thăm khám cho bệnh nhân thì cũng tranh thủ chợp mắt vài phút.
- Reng… Reng… - Tiếng chuông điện thoại của Hân Nghiên lại reo lên.
- Hân Nghiên nghe đây, có chuyện gì sao?
- Chúng tôi là phòng cấp cứu, có bệnh nhân vừa nhập viện, tình trạng khá nguy hiểm…
- Được rồi, tôi qua đấy ngay.
Nghe đến phòng cấp cứu là Hân Nghiên đã khoác vội chiếc áo Blouse rồi vụt chạy đi ngay. Trước mắt lại tiếp tục một cảnh tượng kinh hoàng diễn ra.
Bệnh nhân người đầy vết thương, máu chảy không ngừng, nhịp tim ngừng đập. Bác sĩ cấp cứu đang dùng máy phá rung tim khiến tim đập lại những đã tăng lên mấy lần vẫn không thấy dấu hiệu tỉnh lại.
Hân Nghiên chạy đến hỏi tình hình thì được y tá báo lại:
- Anh này là công nhân xây dựng vì không được bảo hộ đúng chuẩn nên đã ngã trên giàn cao xuống. Tại hiện trường nghe bảo anh ấy ngả ngửa, đập đầu vào thanh bê tông dưới đất. Cơ thể bị cắt và đâm với nhiều mẩu vụn sắt thép. Bệnh nhân mới ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3471760/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.