Đứng đối diện với Hà Uy là Tử Kỳ (Học sinh cá biệt của lớp 12, đại ca trong trường, hung dữ, hống hách). Giọng ngang ngược chỉ thẳng mặt Hà Uy uy hiếp:
- Này nhóc, sân bóng này là sân bóng của tụi anh. Ngày nào tụi anh cũng đến đây đánh, nhóc biết điều thì đi ra chỗ khác chơi.
- Anh à, đây là sân của trường, tụi em đã đăng ký mượn trường hôm qua rồi. Chắc là anh nhầm lẫn thời gian mượn sân rồi thì phải. - Minh Triết trả lời.
- Hừmmm, nhầm lẫn? Haha, nhải con lại lẻo mép ở đây à? Anh nói sân này là sân của anh, có đi ngay không thì bảo?
- Này anh ơi, anh đừng có ngang ngược như thế. Anh có tin tôi…
Việt Trạch vừa nói vừa chỉ thẳng vào mặt đàn anh đang đứng trước mặt thì Hà Uy kéo tay cậu ấy lại. Hà Uy điềm tĩnh bước lên, nhìn một lượt Tử Kỳ hít một hơi rồi nói:
- Thời gian mượn sân đều ghi rất rõ ở ngoài cửa, không thể không thấy cũng không thể nhầm lẫn. Chỉ có người cố tình đến gây sự mà thôi. Nói đi, tại sao lại kiếm chuyện với chúng tôi?
- Quả thật là đẹp trai, thông minh và rất lanh lợi. Vừa nhìn đã biết kiếm chuyện rồi. Chú em đã nói vậy rồi thì đàn anh cũng không khách khí nữa. Chẳng qua thấy chú em ngứa mắt, muốn đến dạy dỗ một tý thôi.
- Dạy dỗ? Ngứa mắt? Năm nay 16 tuổi, tôi chỉ nghe nhiều người vừa mắt tôi, đây là lần đầu tiên nghe ngứa mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3461905/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.