- Hân Nghiên, cậu biết gì chưa? Hôm qua cô Lâm đã cho Tố Như xem đoạn camera, chỉ trích cậu ta rất nhiều. Sau đó còn quyết định đình chỉ cậu ấy một tuần luôn đó. - Vừa bước đến cổng trường, Thu Nhã đã thuật lại toàn bộ cô chuyện cho Hân Nghiên nghe.
- Đáng đời, những kẻ như thế đáng bị phạt nặng. Không thì sau này lại kiếm chuyện ức hiếp người khác. - Giai Tuệ cũng tán thành với quyết định của cô Lâm.
Đôi mắt Hân Nghiên trở nên dao động, cô cảm thấy như thế thật sự quá nặng. Một tuần là quá dài:
- Các cậu vào lớp trước đi nhé. Mình đi gặp cô Lâm một lát.
Hân Nghiên chạy đến phòng giáo viên, xin phép được gặp cô Lâm. Cô thấy Hân Nghiên liền bước ra hỏi thăm:
- Em sao vậy? Tìm cô có việc gì?
- Em… Em muốn hỏi về chuyện của Tố Như ạ. Em nghĩ chuyện cũng qua lâu rồi. Hôm đó Tố Như cũng đã xin lỗi em rồi. Cô có thể cho bạn đến lớp không ạ? Em cảm thấy….
- Em thấy tội bạn sao? Nhưng những gì bạn gây ra cho em thật sự không hay lắm, em cam tâm sao? - Cô Lâm ngắt lời.
- Em vốn đã không còn nghĩ đến chuyện này nữa rồi ạ. Em cảm ơn cô và nhà trường đã bênh vực cho em, đòi lại công bằng cho em. Nhưng mà giờ các bạn cũng đã xoá hết bài đăng trên web trường, các bạn cũng không còn dèm pha em nữa. Nên em nghĩ Tố Như không cần phải bị phạt nặng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3461903/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.