Như mọi ngày, Hân Nghiên đang rảo bước trên sân trường chuẩn bị vào lớp thì đùng một phát:
- Chát… - Một cái tát đau thấu trời xanh giáng xuống khuôn mặt cô.
Hân Nghiên giật mình, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Một đám nữ sinh nghênh ngang, hốc hách với những ánh mắt như muốn nuốt trọn Hân Nghiên. Khuôn mặt đã đỏ ửng lên, đôi mắt Hân Nghiên long lanh như sắp khóc nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
- Các cậu làm gì thế? Tại sao lại đánh tớ? Tớ đã làm gì? Các cậu là ai?
- Là ai thì mày không cần quan tâm. Coi như đây là bài học cảnh cáo. Mày là cái thá gì mà được Hà Uy quan tâm như vậy? Biết điều thì từ nay tránh xa cậu ấy ra?
Hân Nghiên chợt hiểu ra vấn đề, thì ra là vì hôm ấy Hà Uy đưa cô xuống phòng y tế đã vô tình làm ‘chướng tai gai mắt’ những cô gái thích cậu ấy.
- Liên quan gì đến tớ? Cậu ấy quan tâm tớ, cậu ấy chăm sóc tớ thì liên quan gì đến các cậu. Không phải các cậu ghen tức đấy chứ? Tớ đâu có ép cậu ấy bế tớ, là vì cậu ấy quá lo lắng, vô cùng nôn nóng nên mới làm thế thôi.
Hân Nghiên không chỉ không sợ sệt mà còn thẳng thắn cười cợt lại đám người xấu xa đó khiến họ tức điên lên, tiến lại gần hơn:
- Này, đừng có tưởng được cậu ấy đối xử như thế là cho ta đây nhé! Cậu có tin chúng tớ khiến cậu không dám bước chân vào trường nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3461898/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.