- Hân Nghiên à, tối qua cậu ngủ không ngon sao? Nhìn mặt cậu rất mệt mỏi đấy.
- Ừm, tối qua tớ đau bụng nên hơi khó ngủ.
Giai Tuệ gặng hỏi mãi nhưng Hân Nghiên cũng bảo không sao, thật khiến người khác lo lắng.
Thầy Vương vào lớp, nhìn quanh một hồi, gương mặt thầy đầy nét vui vẻ và tự hào, thầy bảo:
- Điểm bài kiểm tra của các em tuần vừa rồi thầy đã có điểm rồi đây. Một lát nữa sẽ phát xuống cho các em xem sau nhé. Nhìn chung thì lớp chúng ta điểm số khá nổi trội, rất nhiều bạn ngang điểm nhau. Thầy đặc biệt dành lời khen đến Hà Uy với điểm số cao nhất và Hân Nghiên đứng thứ hai.
Mọi người trò xoe mắt nhìn hai cô cậu đang ngồi cùng với nhau, vẻ mặt ai cũng lạnh lùng. Nói đúng hơn là không có bất kỳ biểu hiện bất ngờ nào cả. Vì đề kiểm tra tương đối dễ so với cả hai.
- Này, hai cậu sao có thể điểm cao như thế chứ? Học như thế thì bọn tớ sao đuổi kịp hai cậu đây? Đặc biệt là cậu đấy Hà Uy, suốt ngày cậu chỉ ngồi xem mấy ngôi sao vớ vẩn trên trời, không thì cũng chơi bóng, cậu có học đâu mà lại cao như thế chứ hả?
Lời giận dỗi, ghen tuông của Việt Trạch khiến cả lớp cười ầm ầm lên khiến cậu xấu hổ quá trời.
- Tuy nhiên, thầy xem qua một loạt điểm của các em, thấy có một số bạn vẫn yếu một số môn nhất định. Nên hôm qua chúng ta đổi chỗ cho nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-luu-manh/3461896/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.