"Cô đi tỏ tình, muốn không để cho người ta thấy thì tìm chỗ khác. Tôi không hề ép cô ở thư viện người đến người đi để làm việc này. Sự việc bị người ta nhìn thấy thì cho rằng tôi nói ra ngoài?"
Lời này thật sự là quá có lực sát thương, rõ ràng là nói Tô Linh Đan tự làm tự chịu.
"Đừng làm bộ như bản thân không có lỗi gì rồi đổ hết trách nhiệm lên thân người khác. Cái tát hôm nay tôi không tính toán với hai người, chuyện đến đây kết thúc được rồi."
Lục Chiêu nói xong thì lạnh lùng đi mất.
Đám bạn học xem xong chuyện hài đơn giản chỉ có tội nghiệp Lục Chiêu, vài người còn cảm thấy Tô Linh Đan đáng thương nhưng nhiều hơn là thấy hai người họ đáng trách. Có điều không ai nói gì mà dần dần rời đi phòng học.
Hạ Đình sau khi Lục Chiêu đi thì cũng đã đi, cô cảm thấy hơi tiếc vì Tống Lan hôm nay đi hơi sớm, không xem được tuồng kịch này.
Thời điểm cô đi xuống lầu nhìn thấy Lục Chiêu đi vào nhà vệ sinh thì khẽ cúi đầu, cô ngẫm nghĩ một chút rồi mới đi tiếp.
Một lúc sau cô trở lại phòng học cùng một cái túi. Cô không hiểu tại sao mình lại làm chuyện này, thế nhưng làm cũng làm rồi, cô không nghĩ thêm gì nữa.
Hạ Đình không ngoại lệ nhìn thấy Lục Chiêu đang ngồi ở vị trí của mình, mặt lại hướng về phía cửa sổ, đưa lưng về phía cô, cô thầm thở ra một hơi. May mà coi đoán đúng, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079424/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.