"Hầy, được rồi. Chúng ta trở về trước đi, sắp vào tiết rồi."
Cô không lại nói điều thừa nữa, kéo tay cô nàng đi. Cô đương nhiên sẽ không ngây thơ đến mức đó rồi. Nguyên nhân cho chuyện này dù cô chưa hiểu rõ nhưng lại không cảm thấy bất ngờ gì lớn nên mới có thái độ bình thản như vậy.
"Cậu định để một thân này mà ngồi đến trưa à?"
Tống Lan bực bội nói, vừa kéo ngược lại cô.
"Chứ biết làm sao giờ?"
Hạ Đình bất đắc dĩ nói. Cô bạn kia nhất định là cố ý, cứ thế hất cả lon nước ngọt lên người Hạ Đình. Gần như là cả phần ngực áo đều ướt, cho đến váy dài cũng bị liên lụy chỗ nọ chỗ kia một chút dù Hạ Đình lúc đó đã né tránh theo phản xạ rồi. Nói thật, đến Hạ Đình còn thấy không thể chịu nổi chứ làm sao mà thuyết phục được Tống Lan rằng cô không sao cả.
Nhưng hiện tại chẳng có thứ gì có khả năng giải quyết chuyện này cả... Trừ khi cô bỏ chút thời gian đầu tiết học để trở về thay quần áo rồi quay lại.
Hai cô bạn bất lực im lặng đứng tần ngần ở đó đến tận lúc tiết học sắp bắt đầu đều không tìm được cách giải quyết nào thỏa đáng.
"Có chuyện gì vậy?"
Bỗng nhiên giọng nam sinh có phần đặc biệt từ phía xa vang lên dọa hai người giật mình.
Lục Chiêu từ xa đi đến, ánh mắt đầu tiên gần như đáp lên người Hạ Đình. Sau đó đôi mắt kia lập tức nhíu lại.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079421/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.