Lục Chiêu trước đó đã nói sẽ tìm người xem xét một chút. Người giúp hắn xem cũng rất trầm trồ về mức độ tinh tế của đoạn ghi âm này. Dù nó có những cái sơ hở chí mạng chỉ cần là dân chuyên nghiệp nghe một cái thì sẽ phát hiện ra được ngay.
Tỉ như, trong đoạn ghi âm ngoài âm thanh của người thì không còn thứ tiếng nào khác. Điều này nó không đúng trên nguyên tắc chút nào.
Cho dù là một người đang ngồi trong phòng kín nói chuyện thì vẫn sẽ có chút tạp âm trộn lẫn. Ví như quần áo ma sát chẳng hạn, còn có quạt thông gió. Nếu người đó ở trong một căn phòng bình thường, còn ở trong thời tiết thế này thì sẽ có nhiều hơn nữa những âm thanh khác liền. Ví như tiếng điều hòa, tiếng quạt gió, vân vân và may may… Có những thứ mà bình thường chúng ta sẽ không thể nghe thấy được mà cần phải dùng bộ lọc âm thanh để kiểm tra. Những thứ đó đều có khả năng xuất hiện trong một đoạn ghi âm chứ không thể nào chỉ có tiếng người.
Theo người kia nói thì, việc này cũng không tính là sơ sót của người làm nó. Có thể là do cái trình của họ chưa đủ, dù muốn cũng làm không tới được. Hai là họ nghĩ nhiêu này đủ rồi, không cần thiết làm phức tạp hơn.
Thật tình mà nói thì ai có thể nghĩ nó là giả chứ.
“Vậy thì có thể chắc chắn Tô Linh Đan là vô tội rồi.”
Hạ Đình tuy không rõ ràng vấn đề mang tính chuyên môn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079387/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.