“Buổi trưa cậu bị làm sao vậy?”
Hạ Đình không nhìn thấy phía trước nên không biết tình cảnh của hai người đã bị người thứ ba không nên thấy nhất chứng kiến. Cô nghẹn một buổi chiều đã không nhịn được mà muốn hỏi cho rõ rồi.
Lục Chiêu vốn không định mắt đưa mày lại với người kia, cũng cảm thấy lúc này không phải là lúc nói chuyện với nội dung riêng tư như vậy. Nên thời điểm hắn nhạy bén phát hiện ra một biểu hiện nhỏ của cậu ta khi nghe thấy lời nói của Hạ Đình thì lông mày hắn khẽ nhíu lại một cách khó thấy, trong lòng cũng khó chịu lên.
Vị trí của người kia khá ẩn mật so với Hạ Đình nên cô bị thân hình cao lớn của người con trai che khuất càng không thể thông qua vai hắn nhìn thấy đối phương. Nhưng cô hỏi một chút vẫn chưa thấy người con trai trả lời thì khẽ gọi một tiếng: “Lục Chiêu?”
“Không có gì.”
Lục Chiêu đáp một cách có lệ. Giọng điệu có vẻ khá lạnh lùng của hắn khiến Hạ Đình ngây người ra, đôi mắt tràn ngập mê mang. Cô tự nghĩ, đã có lúc nào hắn đối với mình tỏ ra khó chịu như thế bao giờ chưa? Nhưng cô chỉ kịp nói trong lòng rằng chưa thì ở lúc này, khi hai người đã đi thêm được một đoạn, cô nơi khóe mắt vô tình nhìn thấy Phương Dĩnh đang đứng ở gần lối vào nhà vệ sinh. Đầu óc cô lập tức chuyển động thật nhanh, không uổng phí chút nào sự nhạy bén cùng trí tượng tưởng cô dùng để sáng tác của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079359/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.