Phương Dĩnh hằn hộc cắt ngang lời nói tưởng chừng như vô nghĩa đối với mình từ miệng Tô Linh Đan. Thái độ của cô nàng một chút đều không tốt khiến Tô Linh Đan không khỏi bất lực.
“Cậu có thể theo đuổi một cách quang minh chính đại nhưng không thể bộc lộ ác ý của mình với người khác. Đó không phải là hành vi tốt đâu, tiểu Dĩnh!”
“Xì! Chẳng lẽ đến giờ cậu vẫn cho rằng tôi là người tốt à?”
Phương Dĩnh cười mỉa mai nhìn Tô Linh Đan, tiếp tục gằn từng chữ nói: “Đừng ngây thơ như vậy.”
“Con người tôi thế nào tự tôi biết. Muốn làm người thế nào là chuyện của tôi. Đừng có làm bộ làm tịch trước mặt tôi nữa.”
Lần này Phương Dĩnh nói xong thì đi luôn, mà Tô Linh Đan trái lại không nói thêm lời nào hòng giữ lại hay khuyên nhủ cô nàng nữa.
Có lẽ cô thật sự không hiểu con người của Phương Dĩnh…
…
Ba người Hạ Đình lại đến quán trà sữa hôm bữa để nói chuyện.
Hôm nay trong quán so với hôm đầu tiên cũng không có khác biệt gì, bọn họ vẫn rất may mắn được ngồi ở vị trí cũ.
“Cậu nghĩ ai có khả năng làm chuyện mờ ám sau lưng? Hành vi này không khó nói rất gian xảo. Đối phương rõ ràng muốn để chúng ta đổ hết tội lỗi lên đầu Lê Kim Cẩm.”
Tống đại tỷ vừa hút trà sữa vừa nói.
“Hôm qua mình không để ý trong nhà vệ sinh có còn ai nữa không. Nhưng mà có thể khẳng định người đến là từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079337/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.