Hạ Đình từ đầu chí cuối đều không nhìn bọn họ nên cô không nhìn thấy biểu tình của họ. Mà có lẽ cô cũng chẳng muốn nhìn.
“Vậy chuyện đến đây là kết thúc rồi. Hai vị có thể về. Chiều nay tôi sẽ dẫn Hạ Đình trở lại bàn giao những thủ tục rút lại quyền giám hộ với Hạ Đình của hai người.”
Thầy Khiêm đứng lên ra chiều muốn tiễn khách.
Dì Lý phải mất một hồi mới đứng lên được dưới sự giúp đỡ của chồng bà. Trước khi đi bà còn không quên quay đầu nhìn Hạ Đình. Nhưng rõ ràng bà không có khả năng được đến đáp lại của cô. Bà đã bỏ rơi cô còn hy vọng cô thông cảm cho bà sao? Đúng vậy, cho dù Hạ Đình rất hiểu nguyên nhân bà đứng về phía gã đàn ông tâm đã sớm không còn trên người bà thì cô vẫn không thể có đủ sự khoan dung… Không, việc cô không hề chống chế gì đã là sự khoan dung lớn nhất đối với bà rồi. Người đàn bà tội nghiệp.
Hai vợ chồng dì Lý chậm chạp biến mất khỏi tầm mắt của mấy người trong phòng giáo vụ.
“Hạ Đình, em đã nghe thấy rồi chứ?”
Thầy Khiêm đứng trước mặt Hạ Đình ánh mắt hiền từ nhưng giọng điệu nghiêm khắc hỏi cô.
“Em nghe thưa thầy.”
Hạ Đình không nhiều cảm xúc lắm đáp lại.
“Nhất định phải đuổi học sao thầy?”
Tống Lan nghẹn nãy giờ lập tức thốt lên nhìn ông.
“Đuổi học là không thể tránh khỏi. Trừ khi Hạ Đình lên tiếng cho chính mình.”
Thầy Khiêm thở dài nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079310/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.