“Cô gái, cho tôi số điện thoại đi!”
Karmen làm người điếc nãy giờ mắt thấy hai người họ đã nói chuyện xong thì lập tức chen vào nhướng người lên phía trước nhìn Tống Lan hỏi.
“Tại sao?”
Tống Lan điềm nhiên vô tội hỏi lại.
“…”
Karmen cảm thấy bản thân nhất định là đã đá phải tấm sắt. Nhưng như vậy càng kích phát ham muốn chinh phục của hắn.
“Tôi không yêu xa.”
Tống Lan lại không để ý vẻ cạn lời của hắn, đối với ánh mắt rạo rực ngọn lửa chinh phục của hắn thì dội cho một gáo nước lạnh vô tình đến thấu xương.
“Em không phải sinh viên trong nước?”
Karmen mặt mày ngờ nghệch không thôi.
“Tôi chỉ đến Pháp chơi thôi.”
Lúc cô nói còn không quên nhướng mày lên nhìn Lục Chiêu ý nói: Chỉ đến một chút đã gặp được người, sao không phải trái đất quá nhỏ. Thế mới nói duyên phận là cái gì đó thật khó hiểu lại không thể nắm bắt được. Trừ khi nó tìm đến bạn, cho dù bạn là ai thì cũng đều phải nằm im chờ nó đến.
Karmen thật sự là bị Tống Lan chặn cho cứng họng. Lục Chiêu không nỡ nhìn nên lên tiếng giúp hắn một chút. Hắn nói: “Cậu vẫn là đến Anh du học à?”
Tống Lan nhướng mày nhìn hắn. Tuy cô không nói nhưng chẳng khác gì là đang thừa nhận chuyện này. Có điều Anh với Pháp cũng không phải một nước, Tống Lan không muốn yêu xa thì vẫn thua thôi.
Chỉ là cô không ngờ, Karmen vừa nghe hai mắt lập tức sáng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-xin-dung-de-y-den-toi/3079293/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.