Sau 5 phút.
Thường Đình đang mua trà sữa ở tiệm ven đường, hai người đi theo phía sau có gương mặt khá giống nhau.
Thẩm Bội xoa mặt, hung dữ nhìn Thẩm Đàm ở bên cạnh nói: “Đến mức thế sao?”
Thẩm Đàm cười lạnh.
Lấy Thường Đình ra để nói đùa với anh, đương nhiên phải đến mức này rồi.
“Là bạn gái của anh thật à?” Thẩm Bội hỏi tiếp.
Thẩm Đàm: “Bớt lo chuyện người khác đi.”
“Cái này mà gọi là lo chuyện người khác à?” Thẩm Bội bác bỏ anh: “Là ông đây quan tâm tới chuyện chung thân đại sự của anh đó!”
“Quan tâm chuyện của mình đi.” Thẩm Đàm cũng không thèm nhìn cậu.
Thẩm Bội cười lạnh: “Được, em biết rồi, là anh yêu đơn phương đúng không, người ta không có ý gì với anh.”
Nói xong còn thấy rất đúng nên bổ sung thêm: “Lúc nãy em nói cậu ấy là bạn gái của anh. Nhưng người ta lại chính miệng từ chối!”
Thẩm Đàm đi về phía cậu: “Muốn chết à.”
Thẩm Bội rụt cổ lùi về sau.
Thường Đình đang cầm trà sữa quay đầu lại nhìn hai người, Thẩm Đàm bèn dừng lại.
“Bệnh viện thì bỏ đi, nhưng đây là trên đường đó.” Thường Đình nhắc nhở.
Thẩm Bội trừng mắt nhìn Thẩm Đàm: “Có nghe thấy không?”
Thẩm Đàm không khách khí nói: “Cút.”
Thẩm Bội cau mày nói: “Anh không đến thăm ông ấy cùng em à?”
Thẩm Đàm nhìn cậu, trong đôi mắt sâu thẳm có sự lạnh lẽo như băng: “Anh không ngại ở đây đánh em.”
Thường Đình và Thẩm Bội đều nhạy cảm nhận thấy Thẩm Đàm đang nói thật.
Bầu không khí đột nhiên trở nên căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-tham/1732690/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.