Hạ Tư Hàn thấy cậu đáp ứng liền ngồi xuống chỗ trống bên cạnh rồi quay đầu sang nhìn Lâm Đạm Vân, ôn hòa nói:
"Tớ là Hạ Tư Hàn, còn cậu?"
"L-Lâm Đạm Vân."
Hạ Tư Hàn dường như muốn nói thêm gì đó nhưng lúc này giáo viên chủ nhiệm của họ bước vào lớp, mọi người liền ngừng nói và đứng dậy chào cô.
"Được rồi, các em ngồi xuống đi."
Chủ nhiệm của lớp Lâm Đạm Vân là cô Hạ, cô chỉ mới công tác ở trường này không bao lâu nên đây là lần đầu tiên cô đảm nhiệm vai trò chủ nhiệm của một lớp.
Sau khi phổ cập hết thông tin, quy định của lớp, cô Hạ liền bàn tới vấn đề chỗ ngồi. Vì đầu năm nên cô thoải mái để các bạn ngồi tự do với nhau, tới học kì sau, cô sẽ xem xét mà đổi lại.
Vậy xem như... cậu và Hạ Tư Hàn trở thành bạn cùng bàn chính thức rồi...
"Được rồi bây giờ tới ban cán sự, có em nào muốn tự đề cử làm lớp trưởng không?" Cô Hạ bắt đầu nói tiếp, cắt ngang dòng suy nghĩ trong đầu cậu.
Lúc này, mọi người trong lớp dần im ắng hẳn đi, một vài người cúi gằm mặt xuống, cầu mong cô đừng để ý đến mình.
Thấy không ai có ý định giơ tay xin làm, cô Hạ lúng túng không biết phải làm sao thì lúc này cô thấy ở phía bàn cuối, có một cánh tay giơ lên. Như nhìn thấy vị cứu tinh, cô niềm nở cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Người tự đề cử mình không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-oi-minh-yeu-nhau-di/2757918/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.