Edit: Tà Thần 
Trì Diệp chỉ cảm thấy Thẩm Lãng đang đùa. 
Tính cách Phương Gia Di nhát gan, lại không thể kháng cự, có chuyện gì đều biểu hiện trên mặt. Hơn nữa cô ta và Dịch Thuần cũng không gặp nhau nhiều, chẳng có đầu mối nào hết. 
Không biết vì sao Thẩm Lãng lại đoán như vậy nữa. 
Cô có chút suy bụng ta ra bụng người, nếu cô là Phương Gia Di mà thực sự thích Dịch Thuần, nhất định sẽ cách xa bọn cô, cạnh tranh công bằng. 
Ở chung nhìn người ta mập mờ lại ám muội đi, quá là khó chịu ý chứ. 
Cô còn vừa khuyên Phương Gia Di trải nghiệm cảm giác yêu sớm nữa. 
Phương Gia Di nói phải tập trung vào học thật tốt mà. 
Thẩm Lãng thấy cô không tin, nhún vai một cái, không nói gì nữa. 
"Vào đi thôi, mì ra rồi kìa." 
Trì Diệp nhìn chằm chằm bóng lưng anh một lúc, lắc đầu, đảo mắt liền bỏ quên chuyện này ra sau đầu. 
... 
Bốn người ăn cùng nhau không nói gì nhiều, chỉ tùy tiện tán gẫu vài câu về chuyện đại hội thể thao sau đó ai về nhà nấy. 
Thẩm Lãng cười hớn hở quay về đóng cửa hàng, "Em Phương để anh hộ tống nhé, Tiểu Diệp Tử có yên tâm không nào?" 
Cả mặt Phương Gia Di đỏ đến kỳ lạ, liều mạng xua tay nói: "Không cần, không cần đâu..." 
Thẩm Lãng xem ra tổn thường rất nặng: "Em gái ghét bỏ anh à?" 
"Không phải không phải thế." 
"Vậy thì đi! Anh lái xe hơi chở em. Tiểu Diệp Tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-nho/2197582/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.