Edit: Tà trốn tìm |ω・) 
Trì Diệp khiếp sợ, suýt chút nữa không dừng động tác được, tí thì xoay người quật ngã Dịch Thuần. 
Cũng may khi Dịch Thuần lên tiếng, cô lập tức chuyển trọng tâm lên chân trái, cả người lao về trước, ổn định thế đứng mới không ngã. 
Dịch Thuần kịp thời thả mũ cô ra, lùi về sau một bước. 
Trì Diệp bực bội: "Này! Bạn học Dịch Thuần! Mình có thể chấp nhận chuyện cậu không thích mình nhưng không đồng ý chuyện cậu đánh lén mình đâu nhé! Cậu thử làm thêm lần nữa xem có bị ăn đòn thật không!" 
Vừa rồi nếu như cậu tránh đi chậm một chút, bây giờ đã vào viện rồi. 
Dịch Thuần lạnh lùng nhìn cô, vòng qua bọn họ bỏ đi. 
Trì Diệp: "..." 
Cô tức giận trừng bóng lưng Dịch Thuần phía trước, oán giận với bạn thân: "Cái cậu này sao vậy?" 
Từ đầu Phương Gia Di vẫn cúi gằm mặt, không nói chuyện. 
Không hổ là Lê Vi, ra sức hưởng ứng Trì Diệp, "Có khi nào... Dịch Thuần đang quan tâm cậu không?" 
"Hả?" 
Lê Vi vừa mở miệng, trước đó bản thân tin nửa phần, nay nhiệt huyết mười phần, nói chắc như đinh đóng cột. 
"Cậu không biết đâu, hôm qua tớ gọi điện thoại cho Dịch Thuần, cậu ấy không nói nhiều lập tức chạy đến. Lúc đến mặt đầy mồ hôi, vừa nhìn là biết chạy vội. Sau đó lại hỏi tớ địa chỉ nhà cậu, bỏ cả thi để đi tìm cậu... Diệp Tử, có hy vọng nha!" 
Trong những năm niên thiếu, có một người bạn thân là tuyệt vời ông mặt trời. 
Trì Diệp có thể không tin ai, không tin cảm giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-nho/1287/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.