Edit: Tà lật bàn ʕノ•ᴥ•ʔノ ︵ ┻━┻
Trì Diệp bị tát mạnh đến mức nghiêng hẳn mặt sang một bên.
Trì Giới Nghiên thở hổn hển, giận dữ nhìn cô, "Trì Diệp, con đúng là con gái ruột của bố. Yêu sớm, cãi lại, thành tích kém, còn thiếu gì nữa không?"
Trên gương mặt trắng trẻo của Trì Diệp hiện ra dấu tay, đầu cô vẫn nghiêng về một bên nhưng còn mạnh miệng cười gằn như cũ.
"Tôi không phải là con gái ông, ông nhận nhầm người rồi. Ông có thể tìm đứa con gái ruột không yêu sớm, không cãi lại, học giỏi... À đúng rồi, con ông không thi được vào Thập Tứ à? Giám đốc Trì nhiều tiền như thế, sao không tốt bụng nghĩ cách cho con gái mình đi?"
...
"Ê, Dịch Thuần."
Trương Đại Thác chọc cánh tay Dịch Thuần, nhỏ giọng chỉ về phía trước, "Kia có phải nữ anh hùng Trì không?"
Dịch Thuần cau mày, nhịn sự kích động muốn đi lên phía trước.
"Tôi có mắt, tự thấy được."
"..."
Nếu như nói trước đó còn nghi ngờ, đến lúc này nhìn thấy Trì Giới Nghiên, Dịch Thuần cơ bản có thể khẳng định
Bảy năm trước cậu từng thấy Trì Giới Nghiên.
Tướng mạo của trẻ con sẽ khác biệt vì lớn lên, nhưng người trưởng thành sẽ không thay đổi gì lớn trong vòng bảy năm.
Dịch Thuần nhớ là người đàn ông này đến cùng xe cảnh sát, nhìn thấy hai bạn nhỏ liền bế Tiểu Diệp Tử lên, quỳ trên mặt đất khóc.
Bây giờ gặp lại lại thành ra tình huống cãi nhau thế này.
Trương Đại Thác thấy Dịch Thuần bất động, ôm bóng rổ tựa vào tường, đứng nghe lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-nho/1278/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.