2. Our Wedding.
Ngày hè nắng chói chang như ngọn lửa thiêu cháy mặt đất. Có hai người con trai dáng dấp không tệ, nói thẳng ra là họ quá đẹp.
Người con trai dánh người mảnh khảnh hơn chỉ kéo một cái vali nhỏ, người còn lại thì mang nhiều hơn.
Dù cho hai gương mặt ấy đều bị che khuất bởi hai cái kính râm màu đen huyền bí nhưng xung quanh họ vẫn toát ra một khí tao nhã, lạnh lùng chết người.
- Em có nghĩ người ta sẽ nhận ra em không?
- Có thể. Mà không nhận ra thì tốt, đỡ phải bị bao vây. - Hứa Khê vừa nói vừa mỉm cười tự tin.
Cẩn Siêu nghe cậu nói khẽ nhíu mày. - Em lại mắc thêm căn bệnh tự tin thái quá rồi.
Cả hai vừa di chuyển ra đến cổng vừa trêu đùa đủ thứ, sau đó thì Cẩn Siêu ngoắt một chiếc taxi gần đó.
Tài xế lần này dường như lại cảm thấy lạnh run người, ông là người đàn ông trung niên, lái xe ở sân bay đã khá lâu. Kỳ thực, ông không tin nổi mình lần này là lần thứ hai bắt gặp cặp đôi thản nhiên như ở nhà.
Hai con người phía sau cứ nói chuyện một cách ái muội, kèm theo vài hành động thật khó hiểu mà lạnh người.
Ông không dám nhìn lên kính chiếu hậu một chút nào nữa, chân tiếp tục nhấn ga phóng đi nhanh nhất có thể.
Đi được một quãng đường, cuối cùng xe dừng lại tại một ngôi nhà khá rộng. Cẩn Siêu cùng Hứa Khê bước xuống, hắn trả tiền rồi chiếc xe kia lại nhanh chóng chạy đi.
Hứa Khê đứng trước cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-luu-manh/1310111/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.