🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dĩnh Thiên cả người cứng nhắc, khóe môi giật giật, ánh mắt sắp chực trào nước mắt. Mình tiêu rồi, tại sao lại dám quên đi cái nhiệm vụ kia chứ? Bây giờ thì làm sao đây, Dĩnh Thiên à, mi là đồ hậu đậu!

Vệ Manh vẫn cầm quyển vở của hắn trên tay, đôi mày chau lại trông vô cùng đáng sợ. Hắn tiến lại gần chỗ cậu ngồi, cúi thấp mặt xuống:

" Muốn ăn đòn, đúng không? "

Dĩnh Thiên nhất thời siết chặt nắm tay của mình, bấu cả vào quần, cái đầu nhỏ lắc không ngừng, " Vệ Manh, tớ xin lỗi...Tớ sẽ chép ngay."

Bàn tay trắng trẻo vừa vươn ra định lấy cuốn tập thì bị nắm lại, Vệ Manh nắm tay cậu chặt đến hằn lên dấu đỏ, " Xin cái gì? "

".......... " Dĩnh Thiên đôi mắt đỏ lên, ưa ứa nước vì quá sợ. Cậu vừa mới nghe về một ký ức tuổi thơ của Vệ Manh, bây giờ thì đã được chứng kiến nó.

Cậu ta lưu manh quá mức rồi!!!!!!!!!!!!

Một lúc sau, cả lớp đều im thin thít, mấy ánh mắt đầy tò mò đang hướng về chỗ của bốn người bọn họ. Vệ Manh đứng thẳng dậy, đưa tay ném cuốn vở lên bàn.

" Chép mau đi. Tôi đi một lát, giáo viên có hỏi thì bảo tôi xuống phòng y tế. "

Cuốn tập bị ném vừa vặn rơi vào người của Dĩnh Thiên, cậu đưa tay cẩn thận cầm lấy nó, vội gật đầu, " Tớ nhớ rồi...nhớ rồi...."

Khúc Vệ Manh nhìn bộ dạng sợ hãi của Dĩnh Thiên, đâu đó trong lòng có chút hả dạ. Ăn hiếp tên này thực khiến mình háo hức muốn chết mà!

"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-luu-manh/1310054/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bạn Học Lưu Manh
Chương 10
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.