Hoàng đồng học không biết Hồ Thuật đang nghĩ gì, cậu cũng không muốn làm rõ. 
Hồ Thuật đặt ô ở đó,  cậu cũng không nhúc nhích, vẫn nằm nhoài trên bàn đợi mưa tạnh. 
Cũng không biết đợi bao lâu, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. 
Lớp 12 tan học, tiếng chuông vang lên, Hoàng đồng học mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, lúc này lại có chút hoảng hốt. 
Cậu bình thường tan học không muốn trở về nhà, nhưng ở lại trường học như thế nào đi nữa thì bảy, tám giờ cũng sẽ trở về, nhưng hôm nay vừa mở mắt đã chín giờ rồi. 
Bên ngoài mưa vẫn còn, cũng không có thấy nhỏ đi. 
Cậu quay đầu lại nhìn một chút cái ô Hồ Thuật để đó, giận hờn tựa như không muốn dùng. 
Hoàng đồng học phiền phiền nhiễu nhiễu thu dọn cặp sách, lại bắt đầu hướng về bên ngoài nhìn xung quanh. 
“Em còn chưa đi à?” 
Phía trước cửa sổ đột nhiên xuất hiện một người, đang che ô. 
“Học trưởng......” Hoàng đồng học cách cửa sổ mặt kinh ngạc nhìn đối phương. 
“Anh xem bên này phòng học đèn vẫn sáng, nên đến nhìn.” Đàm Tử Dực nói, “Em không mang ô ư?” 
Hoàng đồng học chần chờ một chút, gật gật đầu. 
“Đi ra đi, anh đưa em về nhà.” 
“Không cần không cần.” Hoàng đồng học nói, “Nhà em rất gần, em......” 
“Không có chuyện gì, đợi lát nữa bảo vệ sẽ khóa cổng, đi nhanh đi.” Đàm Tử Dực không đợi cậu đáp lại, đi về hướng cửa lớp học. 
Hoàng đồng học  cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hoang/2497949/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.