Hoàng đồng học không thấy rõ lắm, nhưng cậu có thể phân biệt được người nào là học trưởng.
Lúc nhìn những người kia đánh nhau, cậu không khỏi cảm thấy khẩn trương lên.
Hoàng đồng học đang lo lắng.
Cậu xưa nay đều là người thấy có người đánh nhau lập tức trốn đi, cậu rất mềm yếu, rất vô dụng, gặp phải chuyện này chỉ biết chạy.
Đây là lần đầu tiên ánh mắt cậu nhìn không chớp, cậu rất sợ học trưởng bị thương.
“Hoàng Đồng.”
Hoàng đồng học sợ hết hồn, lập tức đứng lên.
Thầy mặt lạnh nói: “Muốn xem thì ra ngoài mà xem.”
Tất cả mọi người đều cười.
Hoàng đồng học lúng túng cúi đầu, cắn môi không lên tiếng.
“Đứng nghe đi.” Thầy tiếp tục giảng bài, Hoàng đồng học đứng cả một tiết.
Đợi chuông tan học vang lên, thầy đi rồi, Hoàng đồng học lại quay đầu nhìn ra bên ngoài, học trưởng đã không thấy đâu cả.
Hồ Thuật lại đây, hỏi cậu: “Mày ở trên lớp làm gì đấy hả?”
Hoàng đồng học không nói lời nào, nằm ở trên bàn.
Thật ra Hoàng đồng học rất muốn đi tìm học trưởng, cậu lấy từ trong cặp sách ra hai cái urgo, muốn đi đưa cho học trưởng.
Thế nhưng, vẫn chưa có dũng khí đứng lên, nghỉ giữa giờ đã kết thúc.
Cứ như vậy, nhịn đến tan học, những người khác trong lớp đều đi rồi, còn lại mình cậu, cậu đợi đến tiết tự học buổi tối, lén lén lút lút lên tầng.
Lớp 12/7 cửa phòng học mở ra, Hoàng đồng học có thể nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hoang/2497923/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.