Hoàng đồng học lúc nói không thích Hồ Thuật đáng yêu như con mèo nhỏ đang cáu kỉnh, học trưởng nhìn cậu cười, hỏi cậu: “Vậy em thích ai?”
Vấn đề này Đàm Tử Dực vốn trong lòng rõ ràng, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn hỏi.
Hoàng đồng học cúi đầu, ánh mắt chăm chú nhìn đồ trong hộc bàn.
“Những thứ này của em......” Đàm Tử Dực dừng lại một chút, hỏi cậu, “Cà phê sao chưa uống? Giữ lại như thế, hết hạn bây giờ?”
Hoàng đồng học nói: “Không nỡ, em sợ uống xong sau này không còn nữa.”
Cậu rất quý trọng những thứ này.
Hoàng đồng học không phải người thừa tiền đi mua những đồ này, cậu thực ra cũng không phải muốn nhận đồ của người khác cho, chỉ bởi vì đây đều là bạn cùng bàn cho cậu, cậu có lòng riêng, mặt dày nhận lấy, coi như là sưu tập.
“Vẫn còn thích nó à?”
Hoàng đồng học không biết trả lời làm sao, suy nghĩ chút lâu mới vụng về nói: “Em, em cũng không biết, có lẽ...... Có lẽ là vậy ạ.”
“Tại sao thích nó? Chỉ vì nó là người đầu tiên nói chuyện với em?”
“Học trưởng, ” Hoàng đồng học nhìn sang người bên cạnh, “Anh đã từng thích ai chưa
Đàm Tử Dực bị cậu hỏi cho ngây ngẩn cả người.
“Tuy rằng em cũng không quá hiểu, thế nhưng, yêu thích một người chính là một loại cảm giác, không thể nói ra tại sao mình thích người ta được.” Hoàng đồng học nói, “Có lúc em nghĩ, nếu như em có thể trở thành người như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hoang/2497908/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.