Bầu không khí trong này yên tĩnh đến lạ thường.
Quý Vân nhìn con trai một hồi lâu rồi mới lên tiếng: "Xem ra những gì mẹ nói con đều không để trong lòng."
"Đối với những ý kiến không có tính tham khảo, con nhất quyết sẽ không nghe theo." Hứa Thâm đối mặt với mẹ mình, không chút nhượng bộ.
Lâm Thiển sốt sắng nhìn anh.
"Đây chính là cô bé mà bà từng nhắc tới?" Nhìn hai mẹ con lời qua tiếng lại, Hứa Tri Dị - cha của Hứa Thâm cuối cùng cũng ngộ ra tình hình hiện tại.
"Cháu tên Lâm Thiển phải không? Bây giờ trong nhà chú có chút việc cần giải quyết, thật ngại quá, hay là chú bảo tài xế đưa cháu về nhé?" Hứa Tri Dị cố gắng tỏ ra ôn hoà.
Chỉ là Lâm Thiển vẫn cảm nhận được sự bài xích trong đó.
Cô còn chưa kịp trả lời thì Hứa Thâm đã chen ngang: "Hai người không cần đuổi cậu ấy đi, con sẽ đi cùng cậu ấy."
"Hứa Thâm! Có phải con lớn rồi nên muốn cãi lời mẹ không?" Quý Vân rất tức giận, ngay cả giọng điệu cũng cao hơn vài phần.
"Con lớn thì có liên quan gì tới chuyện này chứ? Dù sao thì ở trong lòng mẹ, con chẳng qua chỉ là một vật phụ thuộc mà thôi. Mẹ muốn con sống theo con đường mẹ đã vạch sẵn, thay đổi một chút cũng không được, nhưng mẹ có còn nhớ không, con đang là người sống sờ sờ ra đấy." Sự cứng rắn toát ra từ lời nói của Hứa Thâm, hình như anh không định lưu giữ chút tình cảm nào với mẹ mình.
Quý Vân cười nhạo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-danh-nguoi-thi-dung-va-mat/1096032/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.