" Cũng đâu thể trách mình, là chính cậu không làm rõ mọi chuyện ngay từ đầu mà......" Lâm Thiển biết mình yếu thế, chỉ dám lí nhí trong miệng.
Tiếp đó là lén nhìn anh dựng chân máy.
Một chân máy dành riêng cho ống kính thiên văn, cái còn lại đương nhiên là giá đỡ máy ảnh.
"Còn làm khoa trương tới mức này cơ á, không phải nói muốn mình thực hiện ước vọng gì sao? Mình thấy cậu kéo mình tới đây làm bù nhìn thì đúng hơn đó." Lạ kì.
Lâm Thiển càng nghĩ càng thấy bực.
Nếu sớm biết rằng sẽ phải đi sâu vào trong núi thì dù có chết cô cũng không chọn chiếc váy kia! Đây chẳng khác nào tự hố mình!
Đến khi chuẩn bị xong xuôi, Hứa Thâm giơ tay thoáng nhìn đồng hồ.
Mới 9 giờ, vẫn còn kịp.
"Đứng đấy lảm nhảm gì đó?"
"Đâu có liên quan tới cậu." Lâm Thiển dứt khoát đáp trả.
Hứa Thâm cũng thấy hơi bất lực: "Mau tới đây, có thứ hay ho cho cậu xem."
"Có gì hay chứ......." Lâm Thiển bĩu môi tỏ vẻ không vui, nhưng vẫn thành thật đi tới.
Thấy cô chậm chạp bước tới, Hứa Thâm liền kéo cô qua.
"Này cậu......"
"Mau nhìn."
Lâm Thiển im lặng phối hợp, ghé sát mắt vào kính viễn vọng, cảnh sắc trước mắt lập tức khiến cô ngây dại.
"Đây là, đây là ánh trăng sao?"
Hứa Thâm bật cười: "Sao vậy? Ngay cả thứ này cũng không biết là gì?"
"Có thể nhìn rõ như vậy ư?"
Trước kia cô chỉ có thể xem nó qua sách báo hay tìm trên phương tiện truyền thông, nhưng xét cho cùng, tự mình ngắm nhìn vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-danh-nguoi-thi-dung-va-mat/1096014/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.