Editor: Matcha * Lâm Thiển nghĩ nghĩ, trước kia cô từng theo ông ngoại tới thăm trường học, cũng đã gặp qua vài giáo sư, phải nói là là dạng gì cũng có. " Không phải lát nữa liền biết hay sao" Cô vừa dứt lời, giọng nói truyền cảm của cô giáo chủ trì buổi hoạt động ngoại khóa vang lên: " Mời các bạn học sinh giữ trật tự, ngày hôm nay chúng ta thật vinh dự khi giáo sư Tuân tới ghé thăm trường mình, chủ đề của buổi trò chuyện hôm nay chỉ xoay quanh về các chòm sao trên bầu trời vô tận. Mong mọi người nhiệt liệt hoan nghênh!" Từ trong tiếng vỗ tay chào mừng của mọi người, bóng hình giáo sư Tuân dần hiện ra. Ông không giống như cụ ông tóc bạc trong tưởng tượng của mọi người, ngược lại là một bộ tóc đen nhánh cùng cặp kính toát lên vẻ tri thức, có lẽ ông đã qua độ tuổi ngũ tuần thế nhưng tinh thần lại phi thường tốt. Tống Tiểu Văn mạnh dạn suy đoán rằng vị giáo sư này phải chăng đã nhuộm tóc, Lâm Thiển cũng chỉ biết cười trừ cho trí óc phong phú của cô nàng. Những buổi toạ đàm chính là khởi đầu của giấc ngủ bất tận, ngay cả Lâm Thiển cũng từng có ý nghĩ như vậy, thế nhưng cô lại không nghĩ tới vị này lại rất biết cách hòa đồng cùng đám người trẻ tuổi, khá là 'thời thượng'. Những từ ngữ thông dụng mà bọn họ dùng trong việc giao tiếp hàng ngày như internet, giáo sư Tuân đều hiểu rất rõ nha, xuyên suốt buổi trò chuyện cũng có thể nghe thấy tiếng cười sảng khoái. Ban đầu Lâm Thiển không có bao nhiêu hứng thú thì giờ đây lại cảm thấy bộ môn Vật lý thiên văn* có một sự hấp dẫn lạ kỳ. * Vật lý thiên văn là một phần của ngành có quan hệ với ở trong vũ trụ, bao gồm các tính chất vật lý (cường độ ánh sáng, tỉ trọng, nhiệt độ, và các thành phần hóa học) của các chẳng hạn như ngôi sao, thiên hà và không gian liên sao, cũng như các ảnh hưởng qua lại của chúng. Công việc nghiên cứu là vật lý thiên văn mang tính lý thuyết trong phạm vi rộng nhất. (theo Wikipedia) Càng làm cho ai nấy bất ngờ hơn chính là sau khi buổi tọa đàm sắp kết thúc, giáo sư Tuân còn muốn tổ chức một hoạt động nho nhỏ để kiểm tra kiến thức về Thiên Văn Học, Vật Lý Học. Người nào có thể trả lời nhiều vấn đề nhất, sẽ được ông gửi tặng một bộ sách Vật lý. Sách không quan trọng, quan trọng chính là trên đó còn có những lời động viên từ giáo sư đó nha! Chạm được vào loại thần khí này, nói không chừng điểm Vật lý cũng tăng theo nha! Lần này, ai ai cũng nóng lòng muốn thử, âm thanh thảo luận mỗi lúc một lớn. " Thiển Thiển, cậu có muốn thử sức không?" Tống Tiểu Văn tự hiểu lấy mình, biết mình không có khả năng liền bỏ cuộc, vì thế cô nàng muốn động viên Lâm Thiển thử tranh tài. Lâm Thiển lắc đầu: " Nơi đây toàn là nhân tài ẩn dật, mình cảm thấy không ổn chút nào" Cô còn nhớ rõ học kỳ trước có người từ Thiên Văn Xã tới hỏi thăm, khi ấy mà đã sử dụng những từ chuyên sâu, cô mới chỉ biết tới dụng cụ nghiên cứu bộ môn này, sao có thể so sánh cùng bọn họ? Có điều hiện tại cô lại nghĩ tới một người. Không phải Hứa Thâm rất yêu thích Thiên Văn Học hay sao? Có lẽ những thứ này đều trong tầm tay anh. "Nào các bạn, chúng ta sẽ bắt đầu vấn đề thứ nhất ngay bây giờ" Giáo sư Tuân đứng trên bục nhận lấy tờ giấy, liền trực tiếp bắt đầu hoạt động. Phía dưới nhất thời trở nên an tĩnh. "Câu hỏi thứ nhất, trong bầu trời đêm, với tầm nhìn bình thường của một người thì có thể nhìn thấy chòm sao nào đầu tiên?" "Sao Thiên Lang*." * Sao Thiên Lang hay Thiên Lang tinh (tiếng Anh: Sirius /ˈsɪriəs/, được chỉ định α Canis Majoris hay Alpha Canis Majoris, viết tắt Alpha CMa hoặc α CMa) là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời với cấp sao biểu kiến là -1,46, sáng gấp 2 lần so với Canopus, ngôi sao tiếp theo trong danh sách những ngôi sao sáng nhất. Thanh tuyến trầm ổn mà vang vọng, mọi người quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Chung Dật Mình đứng dậy, rất thong thả đẩy mắt kính. Giành trả lời, ai đáp nhanh hơn người đó thắng, Chung Dật Minh chắc chắn là người nhanh nhất, đến cả Lâm Thiển cũng có chút ngoài ý muốn. Giáo sư đứng trên bục cũng sửng sốt không kém, sau đó liền nở nụ cười: "Chúc mừng vị bạn học này, đáp đúng rồi" Thế nhưng Chung Dật Minh lại không có ý định ngồi xuống, vị giáo sư thâm ý liếc nhìn cậu, cũng không nói gì, tiếp tục nhìn đề mục trên tay. "Câu hỏi thứ hai, chúng ta đều biết năm ánh sáng còn là chiều dài đơn vị, tức là quãng đường ánh sáng truyền đi trong một năm. Vậy một năm ánh sáng là bao nhiêu mét? Câu hỏi nay cần phải tính toán thật kĩ lưỡng, ưu tiên sử dụng cách tính khoa học, chỉ cần kết quả cho ra hai chữ số thập phân là được" " Trời ơi, sao có thể tính ra kết quả được đây?" Tống Tiểu Văn ngây người. Đương nhiên bọn họ đã từng học qua năm ánh sáng, nhưng làm gì còn ai nhớ đến sự chuyển đổi giữa năm ánh sáng và mét cơ chứ? Phía dưới ẩn ẩn là tiếng thảo luận xôn xao, ngay lúc này, câu trả lời bất thình lình làm người ta cảm thấy phá lệ đột ngột. "Chín phẩy bốn mươi sáu bình phương mũ mười lăm" Lại là Chung Dật Minh! Mọi người không hẹn mà gặp ăn ý trợn mắt há mồm nhìn về phía Chung Dật Minh, sao tính nhanh vậy! Lâm Thiển hơi ngạc nhiên, cô cũng đang thử tính toán, nhưng tốc độ vẫn không nhanh bằng Chung Dật Minh. Loại số liệu này ai cũng không muốn ghi nhớ, chắc là vì nó không phổ biến, thứ hai là do cách tính này khó vô cùng. Có thể thấy rằng khả năng tính toán của cậu tốt vô cùng. Người chủ trì cũng thấy bất ngờ, ngay cả giáo sư Tuân cũng không thể không nhìn xem vị bạn học này có dáng vẻ thế nào. " Vậy thì chúng ta sẽ tiến tới câu hỏi thứ ba, các bạn học khác tiếp tục cố gắng!" Người chủ trì tiếp nối vấn đề " Ngôi sao nào gần với hệ mặt trời nhất?" "Cận Tinh*!" * Cận Tinh (tiếng Anh: Proxima Centauri) (tiếng Latinh proxima: có nghĩa là 'bên cạnh' hoặc 'gần nhất') là một sao lùn đỏ nằm cách Hệ Mặt Trời xấp xỉ 4,2 năm ánh sáng (4.0×1013 km) trong chòm sao Bán Nhân Mã. Nó được Robert Thorburn Ayton Innes, giám đốc đài quan sát Union ở Nam Phi, khám phá vào năm 1915. Ngôi sao này là ngôi sao gần nhất với Mặt Trời. Khoảng cách từ nó đến các ngôi sao gần nhất thứ hai và thứ ba so với Mặt Trời, (Alpha Centauri A và B tạo nên hệ sao đôi Alpha Centauri) là 0,21 năm ánh sáng (15.000 ± 700 đơn vị thiên văn [AU]). Lại là Chung Dật Minh! Đã có vài người không kìm nén nổi mà phát ra âm thanh cảm thán, trong đó bao gồm cả Lâm Thiển cùng Tống Tiểu Văn: " Chung Dật Minh che giấu kĩ quá vậy? Sao trước kia mình không phát hiện ra cậu ấy lại có thiên phú về bộ môn này ta?" Tống Tiểu Văn lắc đầu: " Mình không biết! Cậu ấy thật lợi hại!" "Đúng vậy........."Tìm hiểu về thứ này là một chuyện, mấu chốt là cậu ấy phản ứng thực nhanh, quả thực không dễ dàng! " Xem ra phần thưởng ngày hôm nay sẽ rơi vào tay bạn học này" Người chủ trì đứng trên bục vui vẻ nói. Hứa Thâm ngồi bên cạnh lối đi nhỏ, lười nhác dựa người vào tường, tựa như anh nghe được điều gì liền dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Thiển. Chỉ là tiểu cô nương kia đang chăm chú nhìn người khác. "Chỉ còn hai câu hỏi cuối cùng. Câu hỏi thứ tư, Dải Ngân Hà thuộc loại tinh hệ nào? Vấn đề này có ai biết không?" Hầu hết mọi người đều tò mò nhìn Chung Dật Minh, phảng phất như cậu có thể trả lời bất cứ câu hỏi nào. Nhưng trong khi Chung Dật Minh còn đang đắn đo suy nghĩ thì một thanh âm mát lạnh đã phá vỡ bầu không khí có phần căng thẳng. "Thiên hà xoắn ốc*" *Thiên hà xoắn ốc là một được phân loại ban đầu bởi trong cuốn sách Thế giới Tinh vân (The Realm of the Nebulae) viết năm 1936 và do vậy là một phần trong. Các thiên hà xoắn ốc chứa một phẳng, quay gồm các,, và một vùng tập trung rất nhiều ngôi sao tại trung tâm thiên hà gọi là. Thiên hà xoắn ốc còn được bao xung quanh bởi nhiều của các sao, mà nhiều trong số chúng tập trung trong các. Gọi là thiên hà xoắn ốc bởi vì chúng có các cấu trúc nhánh xoắn ốc (thường là hai nhánh) mở rộng từ tâm ra đĩa thiên hà. Các nhánh xoắn ốc chính là nơi đang diễn ra sự hình thành sao và chúng sáng hơn vùng đĩa xung quanh bởi vì có các ngôi sao trẻ, nóng loại nằm trong những nhánh xoắn ốc này. Bỗng dưng Chung Dật Minh quay đầu, nhìn Hứa Thâm chậm rãi đứng dậy. " Dải Ngân Hà là một thiên hà xoắn ốc khổng lồ, nó được chia làm bốn nhánh. Hệ Mặt trời của chúng ta cách Dải Ngân Hà khoảng 230.000 năm ánh sáng." Giảng đường là một mảnh yên tĩnh, mọi người nhìn Hứa Thâm với ánh mắt khiếp sợ. " Năm ánh sáng là khoảng cách ánh sáng truyền đi trong một năm, khi quy đổi thành mét, hẳn là 9,460 nghìn tỷ 307.407,250,580,800 mét. " Ngôi sao gần với Hệ mặt trời là Cận Tinh, cũng chính là chòm sao Bán Nhân Mã. Cụm sao gần đó nhất là chòm sao Tất*, quần thể sao nằm bên ngoài Dải Ngân Hà là Đám mây lúa mạch. " Ngoại trừ Mặt Trời thì Thiên Lang chính là ngôi sao sáng nhất có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó là một ngôi sao đôi* nằm trong chòm sao Đại Khuyển*, cách Trái Đất 8.6 năm ánh sáng. Sirius có độ sáng rõ ràng là -1.46 và độ sáng tuyệt đối là 1.4." Giảng đường lâm vào tĩnh lặng. Giọng nói của Hứa Thâm giống như một mạch nước ngầm dưới vực sâu chậm rãi chảy qua lòng người, khiến người ta không tự chủ được mà muốn cùng anh tiến vào thế giới rộng lớn của vô vàn vì sao. Anh trả lời từng câu rồi từng câu, tỉ mỉ đến mức không thể bắt bẻ. Người chủ trì ngây người đứng tại chỗ, có vẻ như không biết nên nói gì. Hứa Thâm ra vẻ hồn nhiên không biết sự đời, khóe môi nhếch lên: " Vẫn còn một câu hỏi nữa, là gì?" Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Hứa Thâm bình tĩnh nâng tầm mắt hướng tới người chủ trì đứng trên bục. Chung Dật Minh sững sờ nhìn người bạn cùng lớp, người này trước kia luôn bất cần đời, việc học càng không phải nói, thế mà giờ này cậu lại đứng lên rồi trả lời mọi thứ một cách tỉ mỉ và lưu loát. Người nọ chính là Hứa Thâm? Sau một hồi lâu, giáo sư Tuân đứng trên bục khẽ gật đầu, ông nâng đôi bàn tay già nua của mình, ý bảo vỗ tay cho câu trả lời của Hứa Thâm. Toàn bộ giảng đường lúc này mới chợt tỉnh mộng, ngay lập tức nổ ra những tràng pháo tay kịch liệt. " Không hổ là Thâm ca!" Giữa những đợt vỗ tay vang dội như thủy triều, xen kẽ là âm thanh phấn khích của Cao Thần. " Thâm ca quá cường!" Cao Thần còn nhớ như in ngày cậu tham gia Thiên Văn Xã, khi đó Hứa Thâm cũng chỉ mới lên lớp 9, tuổi ấy anh đã là hội trưởng của nhóm, cái gì anh cũng biết, anh tham gia bất cứ hoạt động ngoại khóa nào mà nhóm tổ chức, còn tỉ mỉ dạy mọi người cách dùng kính thiên văn. Bỗng nhiên có một ngày Hứa Thâm chủ động rời Thiên Văn Xã, không có lời từ biệt, cũng chẳng có lấy một lý do, dù tò mò đến mấy nhưng không ai có gan đi chất vấn anh. Sau này Cao Thần không còn được nhìn thấy Hứa Thâm trong bất kỳ hoạt động nào liên quan đến thiên văn học. Ngày hôm nay Hứa Thâm giống như đã quay trở lại! Anh tràn đầy nhiệt huyết với muôn vàn vì sao, mà anh cũng chính là ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm. " Thâm ca vĩnh viễn là người tuyệt nhất!" Thanh âm nghẹn ngào của Cao Thần chìm trong tiếng vỗ tay không ngớt từ mọi người. " Thầy nghĩ không cần hỏi thêm điều gì" Giáo sư Tuân đứng dậy "Những câu hỏi khác sẽ được sử dụng như một bài tập khoa học nhỏ cho các em. Còn phần thưởng thầy muốn gửi đến vị bạn học này, các em không có ý kiến gì chứ" " Không có!" Lục Bác Uyên hăng say hét to. Hơn hai năm, đã quá lâu kể từ khi chuyện kia xảy ra, Hứa Thâm khí phách hiên ngang cuối cùng cũng quay trở lại! "Như vậy chúng ta cùng mời vị bạn học này lên sân khấu nhận phần thưởng" Người chủ trì hoạt động cũng mời giáo sư Tuân lên bục để chuẩn bị kết thúc buổi ngoại khóa. Hứa Thâm dửng dưng sải bước tiến về phía trước. "Chúng ta hãy cùng chúc mừng bạn học Hứa Thâm thêm một lần nữa!" Lớp 3 vô cùng đắc ý, lớp họ có hai người lợi hại như vậy, quả thực là vô cùng hãnh diện! Hai đại thần cùng chung một lớp, cần gì phải phát sầu? Thật khiến người ta hâm mộ không thôi! * Hứa Thâm ở Nhị Trung vẫn luôn là một nhân vật phong vân, chỉ có điều anh có vô số lời đồn đãi, khó có thể phân biệt thật giả trắng đen. Hơn nữa ai cũng cho rằng người này không dễ chọc, là một hỗn thế ma vương chính hiệu. Nhưng sau chuyện này, cái nhìn của mọi người đối với anh đã có sự biến chuyển lớn. Hỗn thế ma vương sao? Rõ ràng là lão đại thâm tàng bất lộ! Trả lời những vấn đề kia trôi chảy rành mạch, không chút kẽ hở, nhanh đến nỗi không cho mọi người thời gian để bình phẩm. Tuy rằng Thiên văn học chỉ mang tính chất thường thức, nhưng chỉ có người có bản lĩnh mới dám làm vậy! Sau buổi tọa đàm hôm ấy, Hứa Thâm trở thành thần tượng của không ít người, đặc biệt là thành viên trong nhóm Thiên Văn Xã, nhiều người quấn lấy Cao Thần không rời chỉ để hỏi việc trước kia. Hứa Thâm bất cần đời như cũ, nên làm gì thì làm, người khác có dành cho anh ánh mắt ngưỡng mộ ra sao thì anh cũng mặc kệ. Trong lòng anh vẫn luôn có một vấn đề muốn hỏi Lâm Thiển, thế nhưng một tuần đã trôi qua, anh chưa có cơ hội. " Hứa đại thần, thư tình của cậu, mời kiểm tra và kí xác nhận" Lâm Thiển ném một xập phong thư lên bàn Hứa Thâm. Cô cảm thấy vận mệnh mình hết sức bi thảm, vừa mới chuyển đến thì đã chọc phải ngay lão đại có bối cảnh thần bí, việc này dai dẳng đeo bám cô, mãi mới kết thúc, sau đó cô bị ép ngồi kế bên Hứa Thâm, rất lâu mới có thể hòa hợp, thế mà giờ lại bất đắc dĩ trở thành người đưa thư tình ái! Sao ông trời bất công như vậy! Hứa Thâm liếc nhìn người bên cạnh mình, suốt một tuần nay đưa thư giùm người ta, cô không thấy mệt hay sao? Tác giả có lời muốn nói: Sau tất cả Thâm ca đã quay trở lại! Điên cuồng kết nối đường dây đến Thâm ca! * Lục Bác Uyên ---- phóng viên từ tiền tuyến: Xin hỏi Thâm ca, vì sao anh lại chọn thời điểm này để quay về? Hứa Thâm: Trái tim Lâm Thiển chỉ có thể dành cho mình. Lục Bác Uyên hp-10086 * Mình mè xửng quá ???
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]