Editor: Matcha
*
" Sao mà cậu cũng xuống xe?" Lâm Thiển vừa quay đầu đã nhìn thấy Hứa Thâm bước xuống xe, mày liễu nhíu lại. Thật sự là sợ điều gì gặp luôn điều đó, cô chưa từng nghe mọi người nói nhà Hứa Thâm ở đây nha.
Bộ dáng của Hứa Thâm vẫn vậy, tay anh cầm lấy áo đồng phục rộng rãi, lười nhác đi tới nói: " Chỉ có cậu mới có thể về nhà, còn mình thì không?"
" Nhà cậu ở đây?" Lâm Thiển kinh ngạc trợn tròn mắt, thật hay giả vậy? Không thể nào?
Hứa Thâm cũng không thấy chuyện cô kinh ngạc là ngoài ý muốn: " Liên quan đến cậu sao?"
Hình như là không có.
Lâm Thiển bị chặn họng, sau đó không để ý tới anh nữa, xoay người đi tiếp.
Nhưng Hứa Thâm vẫn luôn đi theo cô.
Khu dân cư ở đây có rất nhiều, dạng gì cũng có, Lâm Thiển tưởng nhà anh nằm trong một tiểu khu gần đây, cô cảm thấy chắc anh cũng sắp về đến nhà rồi, nhưng không nghĩ rằng khi đến khu nhà mình ở, anh vẫn chưa dừng bước.
" Rốt cuộc nhà cậu ở đâu?" Lâm Thiển không nhịn nổi nữa, dừng lại hỏi anh.
Hứa Thâm mặt không đỏ tim không đập mạnh, vân đạm phong khinh* nói: " Không liên quan đến cậu"
* Vân đạm phong khinh (云淡风轻): thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.
" Sao cậu cứ theo mình vậy?"
" Cậu không cần tự mình đa tình, Lâm Thiển. Mình về nhà mà cũng phải thông báo cho cậu biết sao?"
" Cậu chính là cưỡng tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-danh-nguoi-thi-dung-va-mat/1095987/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.