Tối hôm ấy, Thiên Uy liên tục nói, làm nũng trước mặt tôi, vứt hết hình tượng ra sau đầu. Tôi thấy thế cũng chỉ cười thầm trong lòng. Thực ra tôi chỉ tức giận nhất thời tôi, muốn xem phản ứng của anh ấy. Ai mà ngờ anh ấy lại hoá thành bộ dạng cún con để dỗ dành tôi. Đáng yêu chết mất!
Sau một khoảng thời gian chung sống, tôi bắt đầu quen hơn với cuộc sống tại ngôi nhà mới này, với những người thân tưởng chừng xa lạ nhưng lại vô cùng quen thuộc, gần gũi. Ban đầu tôi còn rất nhiều điều bỡ ngỡ nhưng sự nhiệt tình của mọi người cũng khiến tôi thoải mái hơn, dễ thích nghi hơn với cuộc sống mới. Đây đúng là bước ngoặt lớn nhất của cuộc đời tôi!
Một thời gian sau
" Mấy đứa chuẩn bị xong chưa? " _Ba mẹ tôi_
" Thiên Uy, anh thấy thế nào? "_Tôi_
" Bảo bối đẹp quá đi mất! " _Thiên Uy_
" Em thấy cứ sao sao á?! "_Tôi_
" Sao gì mà sao, đẹp vậy còn ngại! Chúng ta ra ngoài thôi "_Thiên Uy_
" Vâng " _Tôi_
Hai đứa bọn tôi bước ra ngoài, đập vào mắt là sự bất ngờ của mọi người.
" Chị ba đẹp quá đi!!! "
" Con gái xinh thật đấy!!! "
" Mọi người quá khen rồi!!! "
" Chúng ta ra thôi không muộn bây giờ "
" Vâng "
Tôi khoác tay Thiên Uy cùng nhau lên xe tới bữa tiệc. Trong lòng tôi lo lắng không ít. Đây là lần đầu tiên tôi được đến những nơi sang trọng như thế này. Quả thực có chút không quen! Trên đường đi, tôi ngoái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-dang-ghet-toi-yeu-cau/920890/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.