" Cậu biết Thẩm Thanh Kỳ làm chuyện này rồi, bây giờ cậu định làm gì? " _Tôi_
" Tôi giúp cô thanh minh! "_Cố Tư Vũ_
" Không cần thiết đến mức đấy đâu! "_Tôi_
" Cô bây giờ là người của đại ca bọn tôi cũng chính là người nhà của bọn tôi. Đụng vào cô là đụng vào bọn tôi, tuyệt đối không thể chấp nhận được. "_Cố Tư Vũ_
" Có cần làm lố lên thế không?"_Tôi_
" Dĩ nhiên là cần! Cô không cần nhúng tay vào, mọi chuyện để tôi lo "_Cố Tư Vũ_
"Đừng làm gì quá đáng! "_Tôi_
____TUA____
" Em đi theo anh! "_Sở Thiên Uy_
" Nhưng đi đâu cơ? "_Tôi_
" Đi đi rồi biết! "_Sở Thiên Uy_
Thiên Uy dẫn tôi tới một nơi khá tối, tôi vì sợ nên nắm chặt lấy tay anh ấy, trán đã đẫm mồ hôi.
" Đừng sợ, có anh đây! Không sao đâu! "_Thiên Uy lên tiếng trấn an tôi vài câu_
" Vâng "_Tôi_
Bóng đèn cũ kĩ hồi nãy còn nhấp nháy bỗng dưng sáng lại. Cả con hẻm sáng bừng lên. Sâu trong con hẻm có vài bóng người đang vây quanh người ngồi trên ghế. Người ngồi trên chiếc ghế bị trói chặt 2 tay 2 chân, mặt mũi bị đánh đến bầm dập, cả người đâu đâu cũng là máu. Tôi nhìn thấy cũng không quá ngạc nhiên vì đây cũng không phải lần đầu tôi nhìn thấy cảnh tượng thế này!
" Em có sợ không? Hay chúng ta ra khỏi đây? "_Sở Thiên Uy_
" Em không sao. Đã cất công đến đây rồi thì mình vào đi "_Tôi_
" Ừm "_Sở Thiên Uy_
" Lão đại! " _ Một loạt người đồng thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-dang-ghet-toi-yeu-cau/920884/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.