Tuy Thời Dĩ An đã nói muốn du lịch, nhưng lịch trình dày đặc của cô, lại thêm việc Tô Gia Ngôn thành tích vượt trội, cần phải ôn thi để được đặc cách nhảy cóc, học luôn kiến thức của năm thứ ba, thành ra hai người có đến hơn một tháng là yêu qua màn hình.
Thoáng cái, đã đến Tết Nguyên Đán.
Thời Dĩ An không cần như các đồng nghiệp khác, phải bon chen giành vé tàu về quê sớm, thế nên cô cống hiến hết mình cho tư bản, làm tới tận chiều muộn của đêm 30 mới lóc cóc tắt máy tính, dọn dẹp lại bàn làm việc rồi ra về.
Lúc Thời Dĩ An ra đến cửa thang máy, có một người cũng từ thang máy đi ra. Thời Dĩ An tưởng là Tô Gia Ngôn, vì năm nay bố mẹ cậu đều ở nước ngoài, hai người đã hẹn sẵn sẽ cùng nhau về nhà cô đón Giao thừa. Thế nhưng người bước ra khỏi thang máy không phải Tô Gia Ngôn mà là sếp tổng đã lâu không gặp – Trình Nhất.
Không nhìn thấy thì thôi, chứ vừa nhìn thấy là cô lại nhớ đến cuộc trò chuyện trước khi anh đi công tác.
“Buổi xem mắt hôm qua em cảm thấy thế nào?”“Xin lỗi vì tôi hơi thẳng thắn, nhưng công việc bận rộn quá, tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội, thế nên, An An... chúng ta... thử yêu đi!”
**
“Tôi đã nói rồi, em cứ suy nghĩ, chỉ cần em cho phép tôi chủ động quan tâm em là được.”
Lúc đó cô đã nói gì nhỉ? À phải rồi, cô nói cô chưa có bạn trai, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3596022/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.