Nói dứt lời, Thời Dĩ Châu đứng lên, ngoắc tay với Tô Gia Ngôn:
“Đi, xuống bãi cỏ dưới tòa nhà.”
“Ra ngoài là được rồi, sao phải xuống dưới?” Tô Gia Ngôn sờ mũi, trong mắt còn ngập tràn ý cười.
Thời Dĩ Châu cũng đưa tay lên sờ mũi, trong mắt cũng ngập tràn ý cười: “Trên này không gian hơi hẹp, không dễ thi triển, vả lại ảnh hưởng đến hàng xóm cũng không tốt.”
Đũa trên tay Thời Dĩ An khựng lại.
“Được thôi.” Tô Gia Ngôn tôn trọng suy nghĩ của Thời Dĩ Châu: “Tôi vào thay bộ đồ đã.”
Nói xong, Tô Gia Ngôn vào phòng, đến lúc bước ra cậu đã thay một bộ đồ thể thao thoải mái.
Cả hai người xuống dưới bãi cỏ trong khuôn viên khu chung cư, buổi tối nên chẳng có mấy người, chỉ có ánh đèn bên đường chiếu xuống, phủ lên bóng hai chàng trai không chênh lệch chiều cao là mấy.
Thời Dĩ Châu vặn khớp cổ tay, xoay cổ chân, sau đó xoay người vung một cú đấm vào mặt Tô Gia Ngôn, nhưng Tô Gia Ngôn cũng phản ứng rất nhanh, cậu lùi chân lại, vì thế cú đấm chỉ sượt qua mặt.
“Tô Gia Ngôn, nể tình chúng ta là anh em vào sinh ra tử từ lớp 5 đến tận giờ, nếu cậu làm theo lời tôi nói, tôi sẽ tha thứ cho hành vi sai trái của cậu, chúng ta vẫn là anh em.”
“Được, cậu nói xem, cậu muốn tôi làm theo chuyện gì?”
“Chia tay với chị tôi. Hai người không phù hợp.” Thời Dĩ Châu gằn giọng, mặc dù cậu không nghĩ ra được lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3596009/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.